Chương 1436: Bí Mật Của Các Tông Phái

“Liên minh?”
Nghe vậy, mấy người Dược lão liền ngẩn người ra rồi chợt đăm chiêu như nghĩ tới điều gì đó.
“Không nói tới Hồn tộc, chỉ thực lực của đám Hồn Điện thôi cũng đủ để cho Tinh Vẫn Các phải nhìn lên. Tinh Vẫn Các chúng ta cùng bọn chúng như nước với lửa, không thể chung đụng, nên chuyện sau này phải sống mái với nhau chắc chắn sẽ xảy ra!” Tiêu Viêm khẽ gật đầu rồi nhẹ giọng nói: “Nhìn lại thực lực của Tinh Vẫn Các chúng ta, nếu chuyện đó thực sự xảy đến thì tỷ lệ thua sẽ vô cùng lớn, cho nên chúng ta phải tìm kiếm đồng minh…”
“E rằng việc này sẽ rất khó. Thế lực của Hồn Điện quá mạnh mẽ, ngoại trừ chúng ta ra thì còn ai dám đối đầu với bọn chúng?” Thải Lân khẽ nhíu mày, hỏi.
“Chính bởi vì Hồn Điện quá mạnh cho nên chúng ta mới có cơ hội!” Tiêu Viêm cười cười, đáp: “Vì thu thập linh hồn, bọn chúng đã làm không ít việc nhân thần công phẫn, ví như Đan Tháp hận thấu xương bọn chúng. Nếu không phải có chút kiêng kỵ thực lực của Hồn Điện thì họ đã sớm triệu tập nhân thủ mà đánh một trận rồi.”
Việc Hồn Điện thích làm nhất chính là thu thập những linh hồn cường đại, mà người có linh hồn cường đại thì hầu hết đều là luyện dược sư. Trong những năm gần đây, không biết đã có bao nhiêu luyện dược sư tại Trung Châu bị Hồn Điện âm thầm hạ thủ. Mà những chuyện này đương nhiên không thể thoát được mạng lưới tình báo của Đan tháp, có điều họ vẫn đang nhẫn nhịn mà thôi.
“Thực lực của Đan Tháp đích thật không kém bao nhiêu, nhưng tam cự đầu (ba người nắm đầu) của Đan Tháp chẳng qua cũng chỉ có Đấu Tôn đỉnh phong? Nếu với thực lực đó thì đối với Hồn Điện mà nói cũng không phải là một sự uy hiếp lớn lao gì.” Tiểu Y Tiên lên tiếng, có vẻ e dè.
“Đây cũng chỉ là lực lượng mặt ngoài mà thôi, nếu như vậy thì Đan Tháp đâu thể trở thành thánh địa trong lòng Luyện Dược Sư được? Rồi lại còn xếp ngang với Hồn Điện nữa chứ?” Dược lão đột nhiên lắc đầu, chậm rãi nói. Đối với Đan Tháp, đương nhiên lão là người hiểu nó hơn hết.
“Hơn nữa, trong hai năm Tiêu Viêm bế quan, lão già Huyền Không Tử cuối cùng đã đột phá đến Bán Thánh. Mặc dù chỉ là Bán Thánh sơ cấp nhưng cũng coi như tiềm lực tăng mạnh rồi…”
“A? Huyền Không Tử tiền bối đã đột phá đến Bán Thánh rồi sao?” Nghe Dược lão nói vậy, Tiêu Viêm có chút kinh ngạc, trầm ngâm một hồi rồi đột nhiên nói: “Hình như con từng nghe Huyền Không Tử tiền bối nhắc tới việc ba cự đầu bọn họ đã từng giao thủ với Điện Chủ Hồn Điện?”
Nếu là lúc trước, khi hắn còn chưa hiểu rõ Hồn Điện thì có lẽ sẽ tin, nhưng hiện tại thì hắn lại có chút hoài nghi. Trong Hồn Điện, chỉ là Nhị Thiên Tôn thôi cũng đã có thực lực Bán Thánh cao cấp, vậy Điện Chủ thần bí khó lường kia tất nhiên sẽ cao tay hơn cả Cốt U rồi. Với thực lực như vậy thì ba người Huyền Không Tử sao có thể là đối thủ của hắn được?
“Ha ha, đây đúng là sự thật, có điều người họ đối đầu không phải bản thể chân chính của Điện Chủ Hồn Điện mà là linh hồn của hắn nhập vào thân thể của một vị cường giả Hồn Điện mà thôi. Dù là như vậy, ba người họ cũng đã thất bại nặng nề, cho nên con đừng nhắc tới trước mặt bọn họ, tránh cho bọn họ khó xử.” Nhắc đến chuyện này, Dược lão bật cười nói.
Tiếng cười vừa dứt thì Dược lão đưa mắt nhìn về phía mấy người Tiểu Y Tiên, rồi nói tiếp: “Người bình thường chỉ biết tới Đan Tháp, nhưng không biết rằng bên trong Đan Tháp còn có một cái Tiểu Đan Tháp.”
“Tiểu Đan Tháp?”
Nghe những lời đó, không riêng gì đám người Tiểu Y Tiên ngơ ngác không hiểu, mà ngay cả Tiêu Viêm cũng hết sức kinh ngạc, hiển nhiên đây là lần đầu tiên họ nghe cái tên “Tiểu Đan Tháp” .
“Người có thể tiến vào Tiểu Đan Tháp này không được bao nhiêu, Tiêu Viêm trước kia chắc có thể miễn cưỡng đạt được tư cách đó.” Dược lão cười cười, nói tiếp: “Bởi vì muốn tiến vào Tiểu Đan tháp thì phải đạt được một yêu cầu, đó chính là phải luyện chế được Bát phẩm đan dược, Thất Sắc Đan Lôi và đồng thời, linh hồn phải đạt tới linh cảnh.”
“Đòi hỏi Thất Sắc Đan Lôi và linh hồn đạt tới linh cảnh, đúng là quá khắt khe mà…” Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Lúc trước khi hắn đột phá đến Đấu Thánh, luyện chế đan dược Thất Sắc Đan Lôi đúng là khá miễn cưỡng. Cho nên mới nói, với trình độ trước đó của hắn thì chưa hẳn đã đủ tư cách tiến vào Tiểu Đan Tháp.
“Người trong Tiểu Đan Tháp này mới thật sự là lực lượng chân chính của Đan Tháp, và cũng bởi vì có sự hiện hữu của họ mà Hồn Điện mới chưa dám làm gì quá đáng đối với Đan Tháp. Ở trong đó có một số lão yêu quái, tất cả đều ở vai vế cực cao, cho dù là ta gặp cũng phải cúi người hành lễ.” Dược lão cười nhạt, nói.
“Mặt khác, trước đây ta cũng đã từng ở trong Tiểu Đan Tháp, nhưng vì không quen với bầu không khí trong đó nên đã rời khỏi. Quy định của Tiểu Đan Tháp cũng không quá nghiêm ngặt, ra thì dễ nhưng vào thì khó…”
Tiêu Viêm thầm tặc lưỡi, Đan Tháp quả nhiên không hề đơn giản như bề ngoài của nó, vì thế lực có thể sánh ngang với Hồn Điện thì cũng không phải hạng xoàng xĩnh gì.
“Nhưng việc liên minh mà con nói quả thật là có thể thực hiện được. Mối quan hệ giữa Đan Tháp với Hồn Điện có thể nói là tồi tệ, vì người bên trong Tiểu Đan Tháp rất có ác cảm với bọn chúng.”
“A?” Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng có chút vui mừng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
“Năm đó, khi Tiểu Đan Tháp phát triển vô cùng rực rỡ, tháp chủ thời bấy giờ đã từng đích thân nhận một người đệ tử. Chỉ trong bốn mươi năm ngắn ngủi, người đệ tử này đã vượt mặt rất nhiều lão nhân có tư cách và kinh nghiệm sâu xa hơn hắn gấp nhiều lần. Nhưng sau đó, xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, thân phận thật sự của hắn đã bại lộ và không ai ngờ rằng hắn chính là người do Hồn Tộc phái tới. Sau khi sự việc bại lộ, tháp chủ vẫn niệm tình thầy trò mà tha cho hắn, nhưng tên ác nghiệt táng tận lương tâm kia đã âm thầm liên hợp với cường giả Hồn tộc ra tay ám sát tháp chủ.” Dược lão khẽ thở dài, xúc động kể lại.
Nghe kể vậy, Tiêu Viêm cũng không khỏi cười khổ thương cảm cho vị tháp chủ kia, số phận của hắn còn thê thảm hơn Dược lão rất nhiều.
“Năm đó, cũng bởi vì chuyện này mà giữa Đan Tháp và Hồn Điện đã xảy ra một trận đại chiến, nhưng cuối cùng lại bị tổn thất thảm trọng cho nên phải đé nén lại sự hận thù trong lòng. Sự thù hận này không những không phai nhạt theo thời gian mà ngày càng sâu đậm hơn…” Dược lão nhẹ giọng nói tiếp: “Cho nên mới nói, việc chúng ta muốn liên minh với bọn họ để đối phó Hồn Điện cũng không phải là không được.”
Tiêu Viêm gật đầu hiểu ra, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng. Nếu như thật sự có thể lôi kéo Đan tháp tạo thành liên minh thì thực lực của bọn họ sẽ tăng vọt lên rất nhiều, không chừng có thể gia nhập vào hàng ngũ sáu thế lực siêu cấp trên đại lục. Sau này, cho dù Hồn tộc muốn động thủ thì ắt sẽ phải dè chừng mà suy nghĩ lại.
“Đừng có vui mừng quá sớm. Mặc dù Tiểu Đan Tháp oán hận Hồn Điện, nhưng muốn những lão già ngoan cố này đồng ý liên minh cũng không đơn giản đâu.” Nhìn thấy bộ dáng mừng rỡ của Tiêu Viêm, Dược lão liền dội một gáo nước lạnh.
“Cho dù có được hay không, nói tóm lại là vẫn phải thử.” Tiêu Viêm cười cười đáp. Dù tỷ lệ thành công không cao nhưng nhất định phải thử, nếu không, bằng vào Tinh Vẫn Các thì không thể nào chống trả Hồn Điện được.
“Ừm, chờ xử lý xong mọi việc trong Tinh Vẫn Các, ta sẽ đi cùng con đến Đan Tháp một chuyến.” Dược lão vuốt nhẹ chòm râu, trầm ngâm một lát rồi gật đầu, nói.
Tiêu Viêm gật đầu cười, giao tình của Dược lão với Đan Tháp tốt hơn hắn rất nhiều, có lão nhân gia ra mặt thì việc cũng sẽ dễ dàng hơn.
“Ngoại trừ Đan Tháp ra, có lẽ chúng ta vẫn nên mượn sức Hoa Tông cùng Phần Viêm Cốc. Bọn họ có danh vọng rất cao tại Trung Châu, nếu có thể cùng gia nhập liên minh thì tất nhiên sẽ kéo theo những tông phái đã từng bị Hồn Điện hãm hại gia nhập vào. Nếu những lực lượng này hội tụ lại một chỗ thì cũng là một điều đáng sợ.” Thải Lân suy tính. Nàng đã từng trải qua việc chỉnh hợp Viêm Minh, tự nhiên rất hiểu rõ những kiểu liên minh như vậy sẽ mang đến một lực lượng vô cùng cường đại.
“Ở trong Hoa Tông có hai vị thái trưởng lão đã nhiều năm chưa từng lộ diện. Cả hai đều có thực lực Bán Thánh, cho dù là đệ tử Hoa Tông bình thường cũng không hề biết đến sự hiện hữu của bọn họ.” Dược lão thản nhiên cười nói: “Hai bà già này đã từng nợ ta một món nợ ân tình, lại thêm quan hệ của ngươi với Vân Vận, muốn Hoa Tông gia nhập liên minh cũng không khó.”
“Ổ?”
Nghe nói đến trong Hoa Tông còn có hai vị cường giả cảnh giới Bán Thánh ẩn tàng, Tiêu Viêm cũng thật không ngờ tới. Lúc trước hắn có đến Hoa Tông nhưng lại không có cảm nhận được sự hiện hữu của hai người đó.
“Ha ha, có thể đặt chân và truyền thừa tại Trung Châu lâu như vậy thì làm sao lại không có một chút nội tình chứ? Cũng như Thiên Minh lão yêu của Thiên Minh Tông vậy.” Dược lão cười cười, năm đó lão giao du rất rộng rãi, vì vậy đối với việc các tông phái có cao thủ ẩn tàng này, lão rõ ràng như lòng bàn tay.
“Về phần Phần Viêm Cốc cũng không đơn giản như bề ngoài của nó. Con chỉ cần nhớ là người sáng lập Phần Viêm Cốc cũng cường hãn không thua kém gì tổ tiên con đâu. Theo ta được biết, bên trong Phần Viêm Cốc cũng có một vị lão tổ tồn tại, thực lực đạt tới Bán Thánh cao cấp, còn bây giờ đã đạt tới Đấu thánh chân chính hay chưa cái đó ta cũng không rõ lắm, nhưng vào năm đó, thanh danh của hắn hiển hách vô cùng.”
Khóe miệng Tiêu Viêm hơi giật giật, lúc này hắn mới hiểu được trước kia mình đã đánh giá quá thấp các tông phái lâu đời ở Trung Châu. Có thể phát triển và truyền thừa đến mức này thì đâu có ai là kẻ đơn giản?
“Vị cường giả ở Phần Viêm Cốc kia tính tình có chút quái dị, đã nhiều năm không màng đến thế sự. Nhưng muốn hắn đáp ứng gia nhập liên minh không phải là không có cách.” Dược lão khẽ mỉm cười, nói: “Lão nhân này lúc trẻ đã từng bị thương nặng để lại di chứng, nếu như có thể giải quyết vấn đề này thì với tính tình của hắn tất nhiên sẽ đồng ý việc Phần Viêm Cốc gia nhập liên minh.”
Nghe vậy, Tiêu Viêm chậm rãi gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ nóng rực. Lúc này, thực lực của những thế lực có thể gia nhập liên minh đều vượt xa dự liệu của hắn. Nếu như cuối cùng có thể gom họ vào thành một đại liên minh mà nói, sau này nhất định sẽ trở thành một thế lực siêu cấp tại Trung Châu.
“Việc liên minh phải hoàn thành trước khi Tịnh Liên Yêu Hỏa xuất thế!”
Ánh mắt Tiêu Viêm hơi lóe lên, chắc chắn Hồn tộc sẽ không bỏ qua một kỳ hỏa như Tịnh Liên Yêu Hỏa này. Đến lúc đó, nếu như không có vốn liếng thật sự thì lấy gì mà đi tranh giành với bọn chúng? Chỉ dựa vào một mình hắn thì rõ ràng không có nắm chắc, vì dù hổ có mạnh đến đâu cũng không thể một mình đấu lại đám sói. Đương nhiên Tiêu Viêm sẽ không dẵm lên vết xe đổ mà Tiêu Huyền mắc phải, cho nên phải nhanh chóng giải quyết chuyện liên minh này!

Prev Chapter

Next Chapter

BÁO LỖI/ GÓP Ý

Use arrow keys (or A / D) to PREV/NEXT chapter

Prev
Next