Lạc Nam không kịp quan tâm cái gọi là Thể Chất tiềm ẩn kia, bởi vì hiện tại Linh khí quá mức kinh khủng, sắp khiến toàn bộ căn phòng nổ tung rồi…
Vội vàng cúi người ôm lấy thân hình Tô Mị, thoát một cái…
Hai người tiến vào Linh Giới Châu…
Bọn hắn vừa biến mất, linh khí bên ngoài trở về như cũ, chiến thuyền cũng trở lại vững vàng…
“Phù, không biết Lạc Nam công tử tu luyện công pháp đẳng cấp gì, động tĩnh lại kinh khủng như vậy…”
Đám tu sĩ Hải Hồng Phái nhìn cửa phòng vẫn đang đóng chặt, âm thầm cảm thán một tiếng…
…
Tiêu Thanh Tuyền đang tập trung đến cực điểm, trước mặt nàng là một cái Đỉnh Đồng cao lớn gần bằng thân thể nhân loại…
Bộ dạng nghiêm túc, một ngọn lửa màu đen mang theo khí tức quỷ mị từ đôi tay trắng như phấn của nàng liên tục tuôn ra, đun nóng Đỉnh Đồng…
Từng gốc Linh Dược được nàng khéo léo tỷ mỷ tinh luyện hết tạp chất, chỉ để lại những gì tinh hoa nhất, từng chút từng chút, theo quy trình nghiêm ngặt cho vào Đỉnh Đồng…
Hiển nhiên là đang luyện đan…
Linh Khí ở Linh Giới Châu quá mức nồng đậm, vượt xa hoàn cảnh bên ngoài nhiều lần, đối với việc luyện đan thích hợp vô cùng…
Mắt thấy Ngũ Cấp Đan Dược sắp hình thành, Tiêu Thanh Tuyền nhếch môi vui sướng, chăm chút cẩn thận những khâu cuối cùng bên trong lò luyện…
Chợt…
Không gian thoáng rung động…
Hai thân ảnh trần truồng dính chặt vào nhau đột nhiên xuất hiện trên Cung Đình Thụ…
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Linh Khí của Linh Giới Châu giường như tập trung vào cơ thể bọn họ…
Biến cố quá mức đột ngột làm Tiêu Thanh Tuyền lập tức bị phân tâm, ngẩng đầu nhìn qua…
“Vô liêm sĩ!”
Khi chứng kiến cảnh tượng kia, khuôn mặt nàng cấp tốc đỏ bừng lợi hại, tức giận mắng to một tiếng…
ĐÙNG…
Cũng chính vì nguyên nhân này, âm thanh nổ tung từ trong Đỉnh Đồng truyền ra, mùi khét lan tràn bốn phía…
Luyện Đan thất bại…
Tiêu Thanh Tuyền cảm giác mình khóc không ra nước mắt, ngay cả cảm giác xấu hổ cũng quên mất, trừng mắt giận dữ nhìn hai người Lạc Nam…
“Tuyền Nhi, đừng làm phiền họ!”
Trong cơ thể nàng, âm thanh ngưng trọng của sư phụ vang lên…
“Sư phụ…bọn hắn…” Tiêu Thanh Tuyền giậm chân…
“Tô Mị thức tỉnh thể chất tiềm ẩn, mặc dù không biết là loại thể chất gì, nhưng động tĩnh này cũng quá mức khủng bố rồi, chúng ta xen vào chỉ làm phiền hai người họ thôi!” Sư Phụ hít thở dồn dập giải thích…
Thức tỉnh thể chất…chuyện này quá mức hiếm hoi, hầu như vạn năm chưa có một, không ngờ lần này nàng được đích thân chứng kiến…
“Tiếp theo sẽ có kỳ tích phát sinh, chúng ta ra xa quan sát!” Sư Phụ nữ nhân tiếp tục yêu cầu…
Tiêu Thanh Tuyền hít sâu một hơi, vung tay thu hồi Đỉnh Đồng và mớ hỗn độn do đan dược thất bại, phi thân ra xa…
…
“Mị Nhi, nàng thức tỉnh Thể Chất!” Lạc Nam thông qua lời của Kim Nhi, cúi đầu vuốt ve cái trán đầy mồ hôi của Tô Mị…
Tô Mị ngơ ngác nhìn, linh khí tiến vào cơ thể nàng không ngừng nghỉ, nàng cảm giác toàn thân như sắp nổ tung vậy…
“Thể chất? thể chất là gì? Thiếp có sao không?”
Tô Mị hiển nhiên chưa đủ tư lịch nhận biết hai từ thể chất…
“Ngoan! Không sao, chuyện này đối với nàng và ta đều trăm lợi vô hại” Lạc Nam hôn nhẹ lên trán nàng, dương vật bắt đầu chậm rãi chuyển động bên trong âm đạo, nghiêm túc nói tiếp:
“Nàng thả lỏng tinh thần, ta truyền cho nàng một Song Tu công pháp có tên Long Tiên Thánh Điển, giúp nàng tu vi tăng mạnh trong lần thức tỉnh này…”
Đây là Kim Nhi dạy hắn…
Thể Chất một khi chưa hoàn thành Thức Tỉnh, dù bản thân Kim Nhi đã mơ hồ đoán được phần nào, nhưng cũng không dám xác định 100% lai lịch của nó…
Bởi vì trong toàn bộ Vũ Trụ, thể chất thức tỉnh thông qua việc phá thân trinh nữ không chỉ có một…
Đó là những loại thể chất tiềm ẩn chỉ nữ tử mới có, được thức tỉnh khi phá vỡ màn trinh, trước thời điểm đó dù là ai cũng không thể nhận ra các nàng sở hữu thể chất đặc biệt…
Kim Nhi cũng không thể nhận ra…
Nàng từng nói với Lạc Nam, Thể Chất do bẩm sinh mà có, cũng có những loại do Tu Luyện công pháp hay nuốt Thiên Địa Dị Vật mà hình thành…nhưng loại hiếm hoi nhất chính là Thể Chất Tiềm Ẩn như của Tô Mị…
Hầu như vạn năm chưa có một…
Bởi vì mức độ hiếm hoi này, nên lần trước Kim Nhi không đề cập đến, cho rằng Lạc Nam sẽ không thể gặp được…
Nào ngờ tên này vận khí thật sự nghịch thiên, không những gặp được mà hắn còn là người khiến nó thức tỉnh…
Trong cái may có cái rủi, thể chất của Tô Mị thức tỉnh ngay lúc Lạc Nam gặp bình cảnh trong tu luyện, vì thế hắn không thể hưởng được bất kỳ lợi ít nào trong lần này…
Bất quá, hắn có thể thông qua Long Tiên Thánh Điển toàn lực trợ giúp Tô Mị hấp thu Linh Khí, sẽ mang lại thu hoạch cực kỳ lớn lao cho nàng…
Nàng là thê tử hắn, nàng đạt lợi ít chẳng khác nào hắn được, có gì phải xoán?
Tô Mị thấy vẻ mặt cưng chiều của nam nhân, ngoan ngoãn thả lỏng tinh thần, để hắn truyền khẩu quyết của Long Tiên Thánh Điển cho nàng…
Hồi lâu sau, Tô Mị đã lĩnh hội được phần nào…
Lạc Nam thấy thế, từ nhẫn trữ vật móc ra một phần ba số lượng Linh Thạch hiện có, chất thành đống xung quanh hai người…
Linh Thạch vừa ra, toàn bộ cấp tốc hóa thành Linh Khí, cùng với Linh Khí vốn có trong Linh Giới Châu, nhanh chóng đem hai người bao phủ…
“Cùng nhau vận chuyển Long Tiên Thánh Điển!” Lạc Nam nghiêm túc căn dặn…
Tô Mị ngoan ngoãn gật đầu, nhắm lại đôi mắt đẹp, dựa theo khẩu quyết của hắn vận chuyển linh lực toàn thân…
Lạc Nam cúi đầu khóa chặt đôi môi nàng, dương vật khít khao găm vào âm đạo, cùng lúc vận chuyển khẩu quyết…
ẦM ẦM ẦM…
Hai người lập tức trở thành động không đáy, vô biên vô tận Linh Khí tiến vào cơ thể cả hai…
Bất quá những Linh Khí tiến vào người Lạc Nam, sau khi đảo quanh một vòng, lại tiến vào cơ thể Tô Mị…
Hiển nhiên hắn đến Bình Cảnh, không thể tiếp tục hấp thu…
Tô Mị hoàn toàn hưởng lợi…
Tu Vi Nguyên Anh Viên Mãn vốn có của nàng, chậm rãi mà vững vàng tăng lên…
…
Trong quá trình song tu, Lạc Nam rốt cuộc phát hiện một điều, Âm Khí bên trong cơ thể của Tô Mị quá mức nồng đậm, vượt xa những nữ nhân bên cạnh hắn…
Cơ thể nam nhân vốn có dương khí và nữ nhân thì có âm khí…
Mặc dù tu Long Tiên Thánh Điển, âm khí trong người chúng nữ của hắn đã phần nào chuyển thành Tiên Khí, nhưng các nàng là nữ nhân, âm khí sẽ không ngừng được sinh ra, vì lẽ đó sẽ chẳng thể cạn kiệt…
Tuy là thế, Lạc Nam có thể khẳng định, dù âm khí trong người toàn bộ nữ nhân của hắn từ trước đến nay gôm lại, cũng không sánh bằng Tô Mị…
Quá mức kinh khủng…
Chính nhờ dương vật của hắn xuyên thủng màn trinh của nàng, để Âm Khí có chỗ thoát ra, từ đó mà Thể Chất thức tỉnh…
Lạc Nam là một gà mờ còn nhận ra, huống hồ bản thân Kim Nhi?
Chỉ nghe nàng lẩm bẩm trong miệng:
“Xem ra cả Tô Nhan và tất cả mọi người đều nhầm lẫn thiên phú vốn có của Tô Mị, sở hữu âm khí nồng đậm tu luyện Mị Công mặc dù mạnh hơn nữ nhân bình thường, nhưng nếu để nàng luyện Âm Sát Công, Hậu Cung của công tử sẽ có thêm một trụ cột vững vàng a!”
…
Bảy ngày nhanh chống trôi đi…
Lạc Nam và Tô Mị vẫn không ngừng dính chặt vào nhau, dương vật im lặng nằm trong âm đạo nàng, hai đôi môi gắn kết…
Toàn bộ Linh Thạch chồng chất như núi xung quanh hai người đã toàn bộ cạn kiệt…
Mà lúc này, có thể thấy khí chất của Tô Mị biến hóa hết sức rõ rệt…
Nàng vẫn xinh đẹp, vẫn quyến rũ, vẫn mê người…nhưng nét mị hoặc đã thu liễm vào cơ thể, thay vào đó là một đoàn Âm Khí màu xám khói lượn lờ quanh thân, hết sức âm trầm…
Trong đan điền nàng, chín vòng lốc xoáy được hình thành từ Âm Khí không ngừng lơ lửng xoay tròn, chúng nó chuyển đổi toàn bộ Linh khí thu được từ bên ngoài chuyển hóa thành Âm Khí…Gia tăng lực lượng cho Tô Mị…
Tu vi của nàng cũng đã dừng lại ở Hóa Thần Hậu Kỳ…không còn dấu hiệu tăng lên…
Nhưng chuyện này, quá mức rợn người, quá mức kinh khủng…
Ngay cả Tiêu Thanh Tuyền và sư phụ từ xa quan sát cũng sớm chết lặng…
Các nàng quả thật chứng kiến kỳ tích…một kỳ tích mà nếu nói ra, không người sẽ tin tưởng…
Chỉ trong bảy ngày, từ một Nguyên Anh Viên Mãn, cấp tốc tiến đến Hóa Thần Hậu Kỳ…liên tục đột phá 3 cảnh giới…
Sự kinh khủng không cần nói cũng biết…
“Đây chỉ là lợi ít khi thể chất vừa thức tỉnh mà thôi, tương lai của nàng bất khả hạn lượng, quả không hổ danh là Thể Chất tiềm ẩn, vạn năm chưa chắc xuất hiện một lần…” Trong cơ thể Tiêu Thanh Tuyền, nữ sư phụ thở dài cảm thán nói…
“Sư phụ biết là loại Thể Chất gì không?” Tiêu Thanh Tuyền hít sâu một hơi, đè nén kinh ngạc hỏi…
“Thể Chất quá mức hiếm thấy, trong cổ tịch cũng ghi chép mơ hồ, vi sư kiến thức hạn hẹp, chỉ biết Thể Chất của Tô Mị nhất định có liên quan đến Âm Khí, nhưng không biết cụ thể là gì…” Sư Phụ nữ nhân tiếc nói giải thích…
“Cửu Âm Thiên Thể – Xếp Hạng 26 trên Đại Thể Bảng…là loại thể chất thiên về phụ trợ song tu, có thể chiến đấu…bất quá chiến lực mang lại không quá mạnh so với các loại thể chất khác…”
Kim Nhi ngưng trọng nhìn chằm chằm Tô Mị, mở miệng lẩm bẩm chỉ nàng và Lạc Nam nghe được…
“Không quá mạnh sao?” Lạc Nam vừa giúp Tô Mị ổn định tu vi, vừa truyền âm hỏi…
“Đúng vậy, Âm Khí mặc dù không tệ, nhưng bị Hỏa, Lôi hoặc một vài thuộc tính có uy lực mạnh khắc chế…trừ khi…” Kim Nhi lẩm nhẩm trong miệng…
“Trừ khi gì?” Hắn không nhịn được mở miệng…
“Trừ khi có Công Pháp cực mạnh chuyên về tu luyện Âm Khí đi cùng, bất quá công pháp này quá mức khó tìm…”
Kim Nhi vừa nói dứt câu, một âm thanh máy móc vang lên trong đầu Lạc Nam:
“Keng, Chúc mừng Ký Chủ hoàn thành Thành Tựu [Kích Hoạt Thể Chất], tặng thưởng một công pháp thích hợp với thể chất vừa kích hoạt – Cửu Âm Thần Công”
Kim Nhi: “…”
Lạc Nam nhếch môi, trêu chọc nhìn thân ảnh nhỏ nhắn của nàng…
…
“Ổn chứ bảo bối?” Diệu dàng đở Tô Mị tựa vào lòng mình, vuốt ve mái tóc nàng, hắn cười khẽ hỏi…
“Tu vi tăng quá đột ngột, thiếp cảm thấy chưa kịp thích ứng!” Tô Mị hít sâu một hơi, thu hồi Âm Khí đang lượn lờ xung quanh mình vào cơ thể, nàng cảm giác mình như đang nằm mơ…
Hóa Thần Hậu Kỳ, vượt quá tưởng tượng, nàng cũng không ngờ mình sở hữu Thể Chất kinh khủng như vậy…
Lạc Nam cười quỷ dị: “Việc củng cố tu vi để sau, hiện tại phu thê chúng ta hoàn thành việc còn dang dở…”
Nói xong, đè nàng nằm xuống…
Dương vật mảnh liệt trừu sáp…hắn nhịn muốn điên rồi…
“Á, Nhẹ thôi, mạnh quá thiếp sướng!” Tô Mị lắc lư vòng eo thon, âm đạo nàng chưa bao giờ khô cạn, rất nhanh đã tiếp nhận được hắn…
“Ta muốn nàng sướng mà, rên càng to phu quân càng thích!” Lạc Nam cười hề hề, xoay người nàng lại, bắt nàng chổng mông, từ phía sau dập mạnh…
Lần này hai người chỉ muốn tận hưởng niềm vui thể xác, không vận chuyển song tu công làm gì…
Lạc Nam cảm nhận âm đạo chật khít như muốn ép nát thân dương vật mình, sướng khoái dâng đến tận não, một tay thò xuống nắn bóp bầu vú nàng, tiến hành chạy nước rút…
“Hừ, hừ…mạnh đi chàng! Mị Nhi tất cả là của chàng, thiếp sướng quá huhu!”
Tô Mị lắc lư vòng eo uyển chuyển, cảm nhận hang động mẫn cảm của mình đầy ắp, mỗi cú thúc của hắn đều đâm vào tận hoa tâm, đôi mắt đẹp mơ màng, ngoan ngoãn chổng mông cho hắn xâm nhập…
Bạch bạch bạch…
Âm thanh da thịt va chạm không ngừng vang lên, Lạc Nam vỗ bôm bốp lên mông thịt nàng, hừ hừ nói:
“Có thể chất vẫn là thê tử của ta, ta muốn chơi thế nào thì chơi…”
“Vâng, dù Mị Nhi có là tiên nữ cũng là của chàng…” Tô Mị dâm đảng rên rỉ, bờ mông tê dại trước những cú vổ của hắn…
Nàng là Hóa Thần Kỳ, những cú tát vào mông nhìn qua thì mạnh mẽ, nhưng sao có thể gây đau đớn? chỉ có vô hạn khoái cảm và tê dại truyền toàn thân thể mà thôi…
Ở tư thế này, Lạc Nam được ngắm thân thể kiều mị của nàng từ phía sau, được quan sát hai cái lỗ nhỏ của nàng, được đánh vào mông thịt đầy đặn…
Cả hai đều say mê vô hạn, đắm chìm trong thể xác lẫn tinh thần giao hòa…
Chỉ là không biết, Tiêu Thanh Tuyền từ lâu đã xấu hổ chuồn mất, nàng phi thân lên tận đỉnh Cung Đình Thụ lẫn trốn…
Nhưng âm thanh dâm đãng của đôi nam nữ kia vẫn không ngừng truyền vao tai…
Rốt cuộc, không nhịn được tò mò mảnh liệt, Tuyền nhi hỏi thăm sư phụ:
“Chuyện đó thật sự thoải mái lắm sao sư phụ?”
“Phi, xú nha đầu, vi sư cả đời chỉ say mê đan đạo, làm sao có thời gian phóng túng như bọn hắn?” Đáp lại Tuyền nhi là âm thanh gắt gỏng xen lẫn xấu hổ…
“Hì hì, thì ra sư phụ vẫn là xử nữ!” Tiêu Thanh Tuyền cười trêu…
“Mặc kệ ngươi! Sư phụ phong bế thính giác!” Nữ nhân sư phụ giận dỗi nói…
Tiêu Thanh Tuyền mỉm cười, ngay cả cảm giác xấu hổ vừa nãy cũng biến mất vô ảnh…
…
“AAA. Thiếp sắp ra rồi, thiếp muốn chàng hôn thiếp!”
Sau vô vàn cú nhấp của Lạc Nam, Tô Mị triệt để nằm bẹp trên mặt đất, khí khái Hóa Thần Kỳ không có chút nào, chỉ vểnh cao bờ mông của mình cho nam nhân phóng túng…
“Ta ra cùng nàng!” Lạc Nam cúi thấp đầu, đem mặt Tô Mị xoay lại, nhanh chóng khóa lấy môi nàng, bên dưới kịch liệt dập mạnh vài chục cái cuối cùng…
Bạch bạch bạch…
“Ư. Sướng…thiếp ra…”
“Ta cũng ra…”
Sau hai âm thanh cao vút vang lên, Lạc Nam bắn mạnh tinh hoa nóng hổi vào tận cùng tử cung nữ nhân của mình…
Tô Mị cũng phun trào âm tinh, cùng dung dịch của hắn hòa thành một, lầy lội không chịu nổi…
Lạc Nam ngả người, đem cơ thể đầm đìa mồ hôi của nàng vào lòng, liếm láp sạch sẽ mặt nàng, thủ thỉ nói:
“Nàng tuyệt vời quá, như có vô số lỗ đen hút chặt lấy ta…”
“Hì hì, thiếp không ngờ làm chuyện này sướng đến như vậy, trách không được Nhược Tuyết nghiện chàng như thế, thiếp yêu chàng!” Tô Mị mỉm cười thỏa mãn, lười biếng nằm trong lòng hắn…
“Sau này nàng cùng Nhược Tuyết hầu hạ ta cho tốt!” Lạc Nam nhéo nhéo cái mũi xinh xinh của nàng, trêu chọc…
“Còn Ngọc Phượng nữa, chàng thích không?” Tô Mị lém lỉnh…
“Chỉ cần là các nàng, ta đều thích…” Hắn cười sảng khoái…
“Thế còn sư phụ thì sao?” Tô Mị như cười như không, mê ly lẩm bẩm…
Phốc…
“Cái này…phải đợi ta đột phá Lục Đỉnh, tương đương Luyện Hư rồi tính!” Lạc Nam hơi suy nghĩ nói…
“Thiếp mỏi mắt mong chờ, hy vọng chàng kéo Sư Phụ vào ngôi nhà chung của chúng ta!” Tô Mị nép má vào lòng ngực hắn lẩm bẩm…
“Ta hứa với nàng!” Lạc Nam chân thành hứa hẹn, đồng thời hướng trong lòng dò hỏi…
“Kim Nhi, Mị Nhi hiện tại đủ sức giúp ta luyện Nghịch Long Huyết chưa?”
Kim Nhi thoáng suy tính một chút, cuối cùng kết luận:
“Vì Cửu Âm Thiên Thể không sánh bằng Âm Dương Thánh Thể, nên phải đợi Tô Mị đột phá Luyện Hư Sơ Kỳ, khi đó là ổn!”
Lạc Nam cũng không thất vọng, Âm Dương Thánh Thể xếp hạng 21, mà Cửu Âm Thiên Thể chỉ hạng 26, đương nhiên không bằng…
Hắn nhìn Tô Mị cười hà hà nói:
“Bảo bối, tương lai phu quân phải nhờ cậy vào nàng rồi! Có quà tặng cho nàng đây…”
Tô Mị ngẩng đầu, hai mắt tỏa sáng: “Quà gì vậy chàng?”
Lạc Nam cắn vành tai nàng, phun ra bốn chữ:
“Cửu Âm Thần Công!”
…
AE ĐỪNG QUÊN ỦNG HỘ TÁC GIẢ NHA