Trầm Tường nói, hắn cũng rất nhớ phụ thân.
Hoa Hương Nguyệt khẽ thở dài một tiếng:
– Xem ra Liễu Mộng Nhi không có nói cho ngươi cùng Tiết Tiên Tiên biết, Tục giới xảy ra chuyện lớn, toàn bộ Tục giới đột nhiên biến mất không thấy, nơi này chỉ còn một mảnh nước biển .
– Cái gì?
Trầm Tường đột nhiên đứng lên, một mặt không tin nhìn Hoa Hương Nguyệt.
– Liễu Mộng Nhi khẳng định biết, chưởng giáo Thái Vũ môn các ngươi cũng biết, lần trước hắn còn cùng ta thương lượng chuyện này.
Hoa Hương Nguyệt nói.
Thân thể Trầm Tường đang run rẩy, não hải trống rỗng, Tục giới biến mất, như vậy cha của hắn cùng Trầm gia như thế nào? Đều đi nơi nào?
– Ta phải đến xem.
Trầm Tường vừa nói xong, Hoa Hương Nguyệt liền kéo hắn lại:
– Đừng nóng vội, bọn họ khẳng định không có chuyện gì, duy nhất có thể xác định chính là Tục giới không có bị hải dương nhấn chìm, mà là cả khối lục địa đột nhiên biến mất, này cùng một truyền thuyết trên Thần Vũ đại lục khá là tương đồng, vì lẽ đó chưởng giáo Thái Vũ môn cùng Liễu Mộng Nhi đều không có nói cho ngươi biết.
Trầm Tường bình tĩnh lại, hỏi:
– Truyền thuyết gì?
– Trong truyền thuyết trước khi đại kiếp nạn đến, thiên đạo nhân từ, nghĩ đến Tục giới là nơi phàm nhân nhỏ yếu không có lực lượng sinh sống, ở trong đại kiếp nạn nhất định sẽ bị tuyệt diệt, cho nên thiên đạo đưa thế tục đến một không gian khác, sau khi đại kiếp nạn qua đi, thế tục sẽ xuất hiện trở lại. . . Chỉ có điều sau khi nó xuất hiện lại, mặt trên sẽ nhiều ra rất nhiều thi thể khủng bố.
Hoa Hương Nguyệt nói, trên mặt mang theo vẻ sợ hãi.
Sắc mặt Hoa Hương Nguyệt có chút ngưng trọng, nàng ngồi ở bên người Trầm Tường, mà làm Trầm Tường cảm thấy kinh ngạc chính là, Liễu Mộng Nhi lại châm trà cho Hoa Hương Nguyệt, quan hệ của hai người cũng không kém như hắn tưởng tượng.
Nếu như không phải tâm tình Trầm Tường kém đến cực điểm, hắn bây giờ nhất định sẽ cố gắng đùa giỡn hai Đại mỹ nhân này một phen, bất quá nhìn hai nữ nhân phong tình vạn chủng, tuyệt thế khuynh thành này, tâm tình của hắn cũng khá hơn một chút.
– Hỏa Hồn.
Hoa Hương Nguyệt đột nhiên cả kinh, tay ngọc bóp nát chén trà trong tay, nước trà tung toé ra hương thơm ngào ngạt, Trầm Tường cũng bị Hoa Hương Nguyệt làm cho sợ hết hồn.