Chương 267: Bạch Ngọc Long Đỉnh

Sau khi tiến vào lòng núi, Trầm Tường liền thấy một lò nung to lớn ở bên trong, lò nung này hình vuông, đang tản phát ra từng cỗ từng cỗ khí tức nóng bức, mặc dù vô cùng đơn giản, nhưng cũng nhìn ra được lò nung to lớn này có niên đại rất lâu.

– Thật lớn!

Trầm Tường kinh thán nói.

– Không phải dùng cái này luyện ngươi, quá lãng phí rồi! Ta là dùng cái này.

Liễu Mộng Nhi lấy ra một đỉnh lô bốn chân, nhìn qua là như là bạch ngọc tạo thành, hơn nữa còn rất nhỏ.

Trầm Tường nhìn ngọc đỉnh nho nhỏ trên tay Liễu Mộng Nhi, không khỏi nở nụ cười:

– Mộng Nhi tỷ, tỷ chớ có nói đùa, vật nhỏ này có thể làm gì? Luyện đầu ngón út còn tạm được.

Liễu Mộng Nhi lườm hắn một cái, nói:

– Gia hỏa không có kiến thức.

Sau khi nàng đặt ngọc đỉnh ở mặt đất, chỉ thấy mi tâm nàng ngưng lại, ngọc đỉnh nhất thời bốc lên một trận bạch quang, đang từ từ lớn lên, trong chớp mắt liền trở nên cao như một người.

Trầm Tường nhất thời trợn mắt ngoác mồm, ngọc đỉnh có thể đột nhiên lớn lên, hắn biết loại đồ vật thần kỳ này nhất định rất hi hữu.

Quả nhiên, hắn nghe được Tô Mị Dao duyên dáng gọi to nói:

– Cái này chẳng lẽ chính là Bạch Ngọc Long đỉnh, cũng là dùng Ngọc Long chế tạo thành, tương tự như Viêm Long bảo lô của ngươi, nữ nhân này không đơn giản! Bằng không nàng sẽ không có Chu Tước nhu tình ti kia, cha mẹ nàng nhất định là nhân vật có tiếng tăm bên trong Thiên Giới.

– Ngươi không sợ một thoáng nữa ta thiêu chết ngươi? Ngươi tiểu bại hoại này, làm sao đều là chán ghét như vậy.

Trầm Tường đột nhiên nhảy một cái, đứng ở bên cạnh đỉnh lô, nhìn nước thép màu đỏ phía dưới, trong lòng nhất thời sợ hãi, hắn sâu hút vài hơi, cười khổ nói:

– Mộng Nhi tỷ không nỡ thiêu chết ta.

Nói xong, hắn liền nhảy xuống, Liễu Mộng Nhi vừa muốn nói thứ gì, chỉ nghe thấy Trầm Tường kêu gào như lợn bị chọc tiết, này làm nàng sợ đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng hô:

– Tiểu bại hoại, ngươi không sao chớ? Ngươi bây giờ cảm thấy như thế nào? Không chịu nổi liền mau chạy ra đây nha!

Thấy mỹ nhân cao quý đoan trang này quan tâm hắn như vậy, trong lòng Trầm Tường ấm áp, cảm thấy không có gì đáng sợ, cắn răng nói:

– Không có chuyện gì, ta nhất định phải trở nên mạnh mẽ, cái dạng thống khổ gì ta cũng thừa nhận được! Mộng Nhi tỷ, đun nóng đi, nhiệt độ không đủ cao, ta vận công không có tác dụng.

Liễu Mộng Nhi cắn chặt môi đỏ, cũng không biết tại sao trong lòng mơ hồ đau đớn, nàng gia tăng hỏa thế, để nước thép bên trong đỉnh lô sôi trào lên, mà âm thanh kêu la của Trầm Tường cũng theo hỏa thế tăng mạnh, làm cho nàng cảm giác được trái tim âm thầm đau đớn.

– Tại sao ta lại bồi tiểu bại hoại này làm một ít sự tình điên cuồng thế nhỉ?

Trong lòng Liễu Mộng Nhi hỏi chính mình, cắn chặt môi sắp chảy máu.

– Tiểu bại hoại ngươi nghe cho rõ, ta sẽ thôi thúc trận pháp bên trong Bạch Ngọc Long đỉnh, tăng nhanh tốc độ của ngươi, ta bên ngoài ba canh giờ, ngươi ở bên trong chính là ba ngày! Bất quá phải đậy nắp đỉnh lô, nếu như ngươi có cái gì không thích hợp, trực tiếp dùng thần thức nói cho ta biết.

Liễu Mộng Nhi nói, nàng phát hiện mình vừa nghe đến Trầm Tường thống khổ kêu to kia, liền không cách nào bình tĩnh lại, khống chế hỏa diễm không tốt, Trầm Tường sẽ thất bại trong gang tấc.

– Có thể! Nhanh lên một chút.

Trầm Tường phát hiện nhiệt độ rất không ổn định, hơn nữa hắn bây giờ cũng chưa có vận công.

Nắp đỉnh đậy lại, trong lòng núi nhất thời an tĩnh, nhưng tâm tình của Liễu Mộng Nhi vẫn như cũ không cách nào bình tĩnh, nàng lo lắng Trầm Tường, bất quá vừa nãy nàng có thể thấy Trầm Tường khát vọng lực lượng, mà đây là con đường có thể làm cho Trầm Tường vững vàng đạt được lực lượng, nàng phải trợ giúp Trầm Tường.

Prev
Next