Giết đến mạnh nhất chính là Lãnh U Lan, Tiết Tiên Tiên, Hác Đông Thanh cùng Vân Tiểu Đao, những người này khá là bạo lực, đặc biệt là Tiết Tiên Tiên, bình thường thấy nàng rất ôn nhu, giống như là tiên tử không dính bụi trần, nhưng hiện tại nàng giết những Ma thú kia, như là nữ sát thần, cùng Lãnh U Lan như thế, ngay cả mắt cũng không chớp, nhìn cực lãnh diễm kỳ.
Lôi Hùng Lâm, Lôi Trung cùng Liên Minh Đông vừa bước vào Chân Võ Cảnh không bao lâu, cũng đã bị thương, Ngô Thiên Thiên thì phóng thích hỏa diễm lợi hại kia của nàng, hình thành một lồng hỏa diễm to lớn, bức lui những Ma thú muốn lao lại đây.
Trên người những Nhân Ma kia đều mặc hắc y, đầu mang mặt nạ, hoá trang giống như đệ tử Ma môn, tuy rằng ẩn giấu ở trong đám người, nhưng Trầm Tường có thể nhìn ra chúng, thậm chí có hơn chín mươi người.
Trầm Tường cười lạnh một tiếng, đột nhiên từ không trung bay xuống, tuy hắn đã thu hồi Chu Tước hỏa dực, nhưng sau lưng vẫn hừng hực hỏa diễm, xem ra giống như là một thiên thạch từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ đập xuống.
Hắn đạp ở trên bả vai một đệ tử Ma môn, cái loại lực trùng kích cực lớn đột nhiên hạ xuống này, làm đệ tử Ma môn kia vẫn chưa có phản ứng lại, đã bị Trầm Tường giẫm thành một đoàn bánh thịt, lún vào mặt đất.
Trầm Tường đã lao vào trong mấy ngàn Ma thú cùng Nhân Ma, đệ tử Ma môn khác cũng phát hiện Trầm Tường, bọn hắn đều phi thường khiếp sợ, ở bọn họ xem ra, Trầm Tường hẳn là đang bị Tam Đầu Cự Lang kia truy sát, nhưng hiện tại đã trở lại.
Đám người Tiết Tiên Tiên nhìn thấy Trầm Tường bình yên vô sự trở về, đều lỏng ra một ngụm khí, đồng thời cũng hưng phấn không thôi, điều này làm cho lực công kích của bọn họ nhất thời trở nên càng hung ác hơn, đánh cho bốn phía liên tiếp lui về phía sau.
– Nghe nói mỗi một quãng thời gian, môn phái chính đạo đều sẽ cử hành một lần thịnh hội! Đến thời điểm đó các đại môn phái đều sẽ tụ tập cùng nhau tỷ thí, hình như đã sắp tới rồi thì phải!
Lãnh U Lan nắm chặt ngọc quyền, nói.
Chu Vinh cười nói:
– Không sai, có người nói thắng được đệ nhất sẽ có phần thưởng phi thường phong phú, đó là trăm năm một lần thịnh hội.
– Ta nhất định phải ở tràng thịnh hội kia so đấu cùng lão ca một phen!
Lãnh U Lan kiên định nói.
Vân Tiểu Đao sờ sờ mũi, nói:
– Trầm đại ca có muội tử như ngươi, không biết là phúc hay họa!
Tiết Tiên Tiên nhìn Hỏa Long quyển phong đồ sộ kia, đôi mắt đẹp lóe lên, cười duyên nói:
– Ta cũng phải tỷ thí cùng tiểu Tường ca, bất quá bây giờ miễn đi, căn bản không phải một cấp bậc!