Chương 229: Hãnh Diện

Trầm Tường thúc xong, liền trở về mật thất tiếp tục luyện công, hắn đang quen thuộc các loại ma công cùng thần công, đồng thời còn chuẩn bị học tập một loại thần thông tính chất công kích.

– Thần thông này tên là Thiên Long pháp ấn, cũng là một trong những thần thông mạnh mẽ nhất trong Long tộc chúng ta, sau khi thi triển, sẽ rút đi pháp lực cùng bộ phận chân khí của ngươi, sau đó sẽ thôn phệ lượng lớn linh khí xung quanh, hóa thành một vuốt rồng to lớn, từ bầu trời hạ xuống, thời điểm thi triển cần một chút thời gian, vì lẽ đó chỉ thích hợp công kích xa.

Long Tuyết Di nói.

Vì học thần thông này, Trầm Tường không thể không rời khỏi Thái Vũ môn, lặng lẽ chạy đến trong rừng núi ngoài thành học tập, cũng giống như bảy mươi hai biến, trước tiên phải thôi thúc pháp lực lưu động ở trong người, hình thành linh văn huyền ảo, cuối cùng là đọc chú ngữ thi triển, bất quá không giống bảy mươi hai biến, môn thần thông Thiên Long pháp ấn này cần tiêu hao chân khí, lúc này Trầm Tường liền thả ra lượng lớn chân khí, những chân khí này ở dưới pháp lực thần kỳ kia “ yểm hộ “ , có thể lặng yên không một tiếng động, bay tới trên bầu trời xa xa, sau đó bắt đầu thôn phệ linh khí bốn phía.

– Đọc chú ngữ!

Long Tuyết Di hô.

Trầm Tường vội vàng đọc chú ngữ, bất quá niệm không tốt, cuối cùng đã thất bại, hắn đã thất bại hơn ba mươi lần, nếu như không phải hắn có lượng lớn Chân Nguyên đan khôi phục, hắn căn bản không thể liên tục thử nghiệm.

Trầm Tường lại ở trong thâm sơn một tháng, ban ngày học tập phóng thích Thiên Long pháp ấn, buổi tối tu luyện đồng thời ngưng tụ hoàng kim Long Tiên, hắn cũng không có lười biếng, này cũng là vì có thể tiếp tục sinh tồn ở trong Nam Hoang.

Sau khi Ngô Thiên Thiên đi, Trầm Tường nhìn mấy người Liên Minh Đông:

– Các ngươi không đi sao?

– Ta quyết định chờ từ địa phương quỷ quái kia trở về lại đi.

Liên Minh Đông cười nói.

– Người nhà của chúng ta sớm đã bị đám ma đạo khốn kiếp kia diệt sát, nếu không phải chưởng giáo căn dặn, ta đi tới đó nhất định sẽ liều mạng cùng bọn hắn.

Lôi Hùng Lâm phẫn nộ nói.

– Không có biện pháp, chỉ có thể nghe chưởng giáo, ta cũng muốn giết người ma đạo.

Lôi Trung vò đầu cười ngây ngô nói.

– Vậy chúng ta cùng đi uống rượu, ta mời khách.

Trầm Tường cười nói.

Nói xong, bốn người liền đi đến cửa lớn, bọn họ vừa mới đi ra cửa lớn, chỉ nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng gào:

– Ba gia hỏa các ngươi đứng lại cho ta.

Prev
Next