Cổ Đông Thần nhìn những Chân Võ Cảnh nghị luận dồn dập phía dưới kia, Chân Võ Cảnh ngũ đoạn bên dưới không ít, nhưng hiện tại vẫn chưa có người nào đứng ra.
Trầm Tường hô:
– Tính ta một người!
Được công nhận là đệ nhất cường giả trẻ tuổi Thái Vũ môn, Trầm Tường đương nhiên phải đi đầu, điều này làm cho rất nhiều trưởng lão âm thầm gật đầu, chỉ là Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh có chút bận tâm Tiểu sư thúc này, bọn họ biết những võ giả ma đạo kia không dễ chọc.
Hơn nữa bên trong Nam Hoang cũng phi thường hung hiểm, là một hiểm địa nổi danh.
– Ta cũng đi!
Vân Tiểu Đao gọi theo.
Sau đó Chu Vinh, Từ Vĩ Long đều biểu thị muốn đi, bọn họ đều là Chân Võ Cảnh quãng thời gian này mới vừa tiến vào, đã có dũng cảm như vậy, làm cho rất nhiều người âm thầm bội phục.
– Ta báo danh!
Người nói chuyện là Dược Hải Sinh, đồ đệ của Trầm Tường, hiện tại đã có năm người, hơn nữa đều là người có quan hệ không tệ cùng Trầm Tường.
– Ta cũng đi, không thể bị người trẻ tuổi hạ thấp.
Một người trung niên hơi mỉm cười nói, đây là Hác Đông Thanh, cậu của Chu Vinh.
Còn kém bốn người, bất quá Vũ Khai Minh cùng Cổ Đông Thần đối với kết quả này không quá thoả mãn, bởi vì người báo danh đại đa số đều là người trẻ tuổi, bất kể là từng trải hay là võ công cần thiết đều chưa có đến tuổi phong phú kia, người trẻ tuổi đi chỉ có thể chịu thiệt, đương nhiên, ngoại trừ Trầm Tường.
– Nếu như chúng ta gia nhập đoàn thể các ngươi, chúng ta sẽ mang đến phiền phức cho các ngươi, xin lỗi.
Từ Vĩ Long nói một cách lạnh lùng:
– Người nào xung đột cùng các ngươi, còn giết chết hai đồng bạn các ngươi! Tuy rằng chúng ta cùng các ngươi không có giao tình gì, nhưng các ngươi làm người làm cho chúng ta xem trọng, cho nên muốn liên kết với các ngươi một phen, cùng xây đại nghiệp!
Trầm Tường thở dài nói:
– Ta không đoán sai, hẳn là đệ tử Thái Vũ môn đi! Các ngươi vì chút chuyện ấy mà liều mạng cùng bọn họ, quả thực chính là uổng phí tính mạng của mình, ta có một cơ hội cho các ngươi đi chém giết cùng võ giả ma đạo, đó mới là đối tượng các ngươi nên chém giết!
Lôi Hùng Lâm cùng Lôi Trung cả người chấn động, Lôi Hùng Lâm nói:
– Cơ hội gì?
Trầm Tường cười nhạt, bởi vì tư liệu biểu hiện, vị trí quê quán của Lôi Hùng Lâm cùng Lôi Trung là bị võ giả ma đạo tiêu diệt, cho nên bọn hắn phi thường thống hận ma đạo.
– Chúng ta gọi các ngươi tới, chính là tín nhiệm các ngươi, nếu như các ngươi làm cho chúng ta thất vọng, cũng chỉ cho là chúng ta đã nhìn lầm người! Thái Vũ môn sẽ phái ra mười tên đệ tử đi ước chiến cùng đệ tử môn phái ma đạo, ta cho các ngươi ba danh ngạch, bất quá các ngươi còn chưa tới Chân Võ Cảnh!
Trầm Tường biết rõ tính tình của ba người Lôi Hùng Lâm, bọn họ không giống người khác, đại đa số người nghe được muốn khai chiến cùng võ giả ma đạo, rất nhiều người đều là lo lắng, đặc biệt là những người trải qua vô cùng tiêu sái kia, bọn hắn đều lo lắng cuộc sống của mình bị hủy diệt, ở trong lòng bọn họ thích thỏa hiệp cùng ma đạo hơn, cùng ma đạo cộng đồng hưởng dụng tài nguyên trên Thần Vũ đại lục.
Nhưng chưởng giáo các đại chính phái đều rõ ràng võ giả ma đạo đều là hạng người gì, nếu để cho bọn họ lớn mạnh lên, như vậy bách tính bình dân trên Thần Vũ đại lục cùng võ giả chính đạo đều sẽ không có ngày tốt lành, vì áp chế ma đạo, nhất định phải chiến một trận.
Trầm Tường lấy ra sáu hạt Trúc Cơ đan, nói:
– Ta có thể cho các ngươi mỗi người hai hạt Trúc Cơ đan, có thể trở thành Chân Võ Cảnh hay không liền nhìn tạo hóa các ngươi rồi!
– Sau khi các ngươi bước vào Chân Võ Cảnh, có muốn cùng ta kiến nghiệp hay không, đó là tùy các ngươi, nhưng các ngươi nhất định không thể nhát gan như đám người bên trong Thái Vũ môn kia, không dám ra chiến ma đạo!
Trầm Tường đặt sáu hạt Trúc Cơ đan ở trên mặt bàn.
Liên Minh Đông, Lôi Hùng Lâm cùng Lôi Trung đều ngây ngẩn cả người, bọn họ khó có thể tin nhìn sáu hạt Trúc Cơ đan kia, đừng nói bọn họ, coi như là đám người Vân Tiểu Đao cũng không khỏi thất kinh, Trầm Tường là vừa cho bọn họ Trúc Cơ đan, nhưng hiện tại lại lấy ra sáu hạt.
– Trúc Cơ đan này không phải cho không các ngươi, sau này các ngươi phải trả lại cho chúng ta, ta sẽ tính một hạt 200 ngàn tinh thạch, các ngươi cảm thấy sau này có thể trả lại món nợ này, thì lấy đi!
Trầm Tường cười nói.
200 ngàn tinh thạch nói nhiều không niều, nói ít không ít, bất quá có thể đi vào Chân Võ Cảnh, liền không khó tìm được, chỉ bất quá cần một ít thời gian.
Ba người Liên Minh Đông đều cầm hai hạt Trúc Cơ đan, bọn hắn đều cảm kích nhìn Trầm Tường, bọn hắn đều quyết định, thề chết theo Trầm Tường, bởi vì Trầm Tường cho bọn họ một cơ hội trở thành cường giả, bằng không bằng xuất thân bọn họ như vậy, còn không biết muốn đến năm nào tháng nào mới có thể bước vào Chân Võ Cảnh, thậm chí sẽ chết già ở Phàm Võ Cảnh mười tầng!
– Sau khi bước vào Chân Võ Cảnh, lập tức đi tìm Vũ trưởng lão, để bọn hắn sắp xếp các ngươi, đến thời điểm đó các ngươi nói là Trầm Tường ta bảo các ngươi tới tìm hắn, còn nữa, các ngươi ăn trước một hạt, nếu như một hạt liền có thể đột phá, một hạt còn lại lưu đến thời điểm xung kích nhị đoạn.
Trầm Tường nghiêm túc căn dặn bọn họ.
Đám người Lôi Hùng Lâm cũng không nói thêm gì, chỉ là ôm quyền với Trầm Tường, liền theo đám người Vân Tiểu Đao rời đi, đại ân không lời nào nói hết được, bọn họ chỉ có thể dùng hành động để cảm kích Trầm Tường.
Còn kém một người, Trầm Tường chỉ có thể về Thái Đan Vương Viện tìm Đan trưởng lão, Ngô Thiên Thiên là lựa chọn tốt nhất, hắn chỉ là lo lắng nàng bị Đan trưởng lão giấu đi gắt gao.