Bạch U U không trả lời ngay, nàng dĩ nhiên đang suy nghĩ, nói rõ nàng cũng muốn đánh cuộc một phen, nàng không phải Luyện đan sư, nên không biết Trầm Tường có thể thành công trước trăm lần hay không.
– Ta còn là quên đi, chờ thời điểm ta có hoàn toàn chắc chắn rồi nói sau!
Sau khi Bạch U U suy tính một phen, cự tuyệt Trầm Tường mời. Bản thân nàng nắm giữ Huyền Âm thần mạch, chủ yếu là tu luyện băng hàn chân khí, hơn nữa nàng lại tu luyện Vô Tình Ma Công có thể làm cho lục thân không nhận, cho nên nàng bình thường đều là lạnh như băng, nhưng Trầm Tường cùng Tô Mị Dao cũng biết dưới bề ngoài lạnh lẽo kia của nàng, cũng sẽ có vui vẻ, sẽ kích động, sẽ quan tâm, hiểu được hỉ nộ ai nhạc.
Vì lẽ đó Tô Mị Dao mới rất yên tâm, nàng cũng không muốn sư tỷ cùng mình sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm giẫm lên vết xe đổ, đi con đường xưa của sư phó nàng, biến thành một cuồng ma lục thân không nhận.
Tô Mị Dao không thừa nhận cũng không được, quãng thời gian này Bạch U U tiếp xúc cùng Trầm Tường, có chuyển biến rất lớn.
Trầm Tường có chút thất vọng, bất quá vẫn vô cùng hưng phấn, hắn chà xát tay, tinh thần phi thường phấn chấn, giống bị hít thuốc lắc vậy. Hắn tiếp tục luyện đan, hắn muốn thành công luyện chế ra Nguyên Thần đan kia, hơn nữa số lần thất bại không thể vượt qua một trăm lần.
Một ngày trôi qua, Trầm Tường thất bại mười lần, vẫn là ở cửa ải thần thức bị thôn phệ kia thất bại, điều này làm cho Tô Mị Dao âm thầm kích động, nàng đương nhiên cũng luyện chế qua Nguyên Thần đan, tuy rằng nàng không có Thần Hồn, nhưng cũng cần tăng thần thức lên, ăn Nguyên Thần đan là con đường nhanh nhất. Năm đó thời điểm nàng luyện chế Nguyên Thần đan, liền thất bại hơn sáu trăm lần, khi đó phiền muộn làm cho nàng suýt chút nữa thổ huyết.
Chỉ cần thất bại không vượt quá một trăm lần, hắn sẽ thắng lợi!