Chương 915: Dược đạo vô song

Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 915: Dược đạo vô song tại website SStruyen.Net
Khi lò lửa tuôn ra, Tử Yên phu nhân, các yêu vương không chịu nổi nhiệt độ đáng sợ, cùng thụt lùi.
Vạn Lô Thần phun ra lò lửa nóng cháy nhất chớp mắt biến thành cái ấm, giống ấm nấu trà, cái ấm giống y như thật, ấm lửa đỏ rực.
Lý Thất Dạ bỏ hết luyện đan vào trong, ấm lửa quá nóng, khi các dược liệu bị ném vào giây sau đã hòa tan.
Yêu vương dược sư sững sờ:
– Làm gì có kiểu luyện đan như vậy?
Yêu vương dược sư cảm thấy quá đáng.
Yêu vương khác không xuất thân dược sư nhưng làm tu sĩ Thạch Dược giới, hiểu biết chút ít thường thức luyện mệnh đan, tôi kim tán.
Dù là luyện mệnh đan, tinh thọ dược, tôi kim tán đều không thể một lần ném hết dược liệu vào, luyện chung tất cả. Nhiều lần làm theo thứ tự bỏ từng dược liệu vào, có như vậy mới không giảm bớt dược tính.
Nhưng Lý Thất Dạ một hơi ném hết dược liệu vào, hỏi sao Tử Yên phu nhân, các yêu vương không ngây người?
Xèo!
Trong lúc cả đám ngây ngốc thì lửa ngập trời trong ấm lửa biến lỏng nhấn chìm dược liệu, lò lửa như đun nước sôi.
Tất cả thay đổi quá nhanh. Ngay khi lửa biến thành nước lan tràn, ngọn lửa như thủy triều rút đi, như xe chỉ luồn kim rút hết tinh hoa nước thuốc của mỗi loại dược liệu.
Làm người ta sợ hãi hơn là tinh hoa nước thuốc bị rút đi nhanh chóng phối hợp với nhau, tay Chức Nữ khéo léo cũng thua xa tốc độ này.
Cách điều phối cực kỳ đáng sợ. Ví dụ hoa xích hạt độc dịch phối hợp tinh hoa nước thuốc âm xà thảo, lồ lửa điều phối ghép lại, hai loại tinh hoa đan vào nhau, hòa tan, trong khoảnh khắc thành hình.
Các biến đổi từng bước e rằng một ngày không thể xong, tất cả biến đổi xảy ra trong khoảnh khắc thì sẽ hoàn thành trong một lúc.
Xèo!
Lửa cực kỳ nóng cháy nhanh chóng rút khỏi tinh hoa nước thuốc, tốc độ siêu nhanh tôi lửa lò dược này.
Ầm!
Lửa biến mất, ấm lửa cũng mất, một bao kim tán bị Lý Thất Dạ dùng giấy dược cầm lấy. Lý Thất Dạ quen tay bao lại cái bao kim tán, cất Vạn Lô Thần đi.
Tử Yên phu nhân, mười tám yêu vương đứng ngây như phỗng.
Theo lý thuyết, một vị dược sư luyện đan hoặc cách ly, hoặc không cho người ngoài vào, sợ bị học trộm cách luyện đan. Lý Thất Dạ không có yêu cầu này. Dù Tử Yên phu nhân, mười tám yêu vương thấy tận mắt cách Lý Thất Dạ luyện đan thì bọn họ không xem rõ ràng được. Yêu vương dược sư hoàn toàn không hiểu cách Lý Thất Dạ làm.
Luyện đan kiểu này quá nhanh, từ lúc bỏ dược vào đến khi dược thành chỉ vài giây, có thể nói là trong khoảnh khắc. Thời gian ngắn ngủi hơn nấu một ấm trà rất nhiều.
Bọn họ chưa từng thấy kiểu luyện đan như vậy, nói đúng hơn là Tử Yên phu nhân, các yêu vương không thấy ai tôi kim tán như thế.
Yêu vương dược sư ngây người. Loại kim tán này là thuốc gia truyền của bọn họ, người ngoài không có phối phương, không thể tôi ra kim tán gia truyền được.
Dù có phối phương kim tán cũng không thể tôi ra một lò siêu nhanh đến thế.
Yêu vương là một trong các dược sư mạnh nhất gia tộc mình, khi tôi lò kim tán bí truyền gia tộc mất ít nhất một ngày. Người tạo nghệ dược đạo trong gia tộc ít thì cần ba ngày mới tôi xong.
Lý Thất Dạ giơ tay một cái đã tôi ra một lò kim tán, với bọn họ đây là chuyện không thể nào. Đừng nói Lý Thất Dạ không biết phối phương kim tán gia truyền, dù biết cũng không thể nhanh chóng cho ra lò như thế.
Trong giấy dược, kim tán chậm rãi ngưng tụ, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gói lại, đưa cho yêu vương dược sư.
– Cầm lấy.
Yêu vương dược sư hút ngụm khí lạnh, cực kỳ rung động. Hành động nhỏ của Lý Thất Dạ là thủ tục quan trọng cuối cùng trong khâu tôi kim tán gia truyền thu dược, nếu không có hành động đó thì dược hiệu của kim tán sẽ bị ảnh hưởng nhiều.
Lý Thất Dạ biết làm động tác đó, hỏi sao yêu vương dược sư không rung động? Nếu không phải yêu vương tin vào gia tộc mình, gã đã nghi ngờ phải chăng Lý Thất Dạ ăn trộm bí phương. Yêu vương cũng biết đây là chuyện không thể nào.
Yêu vương dược sư, Tử Yên phu nhân, các yêu vương khó khăn lấy lại tinh thần. Yêu vương dược sư từ từ mở bao kim tán ra.
Tử Yên phu nhân, các yêu vương thò dầu qua xem bao kim tán trong tay yêu vương dược sư.
Nhìn kim tán, yêu vương dược sư mặt trắng không còn chút máu, liên tục lùi mấy bước:
– Sao . . . Sao . . . Sao có thể như vậy? Đây là . . . Là phẩm chất tốt nhất. Loại bỏ mọi tạp chất, dược đắp vào vết thương sẽ thấm vào cơ thể, nháy mắt khép lại vết thương.
Yêu vương dược sư sợ ngây người, té xuống đất.
Yêu vương khác nhìn kim tán cũng hút ngụm khí lạnh.
Một yêu vương xem xong khen:
– Thuốc hay, tốt hơn cái Tôn huynh đưa cho ta gấp mấy lần.
Yêu vương dược sư ngồi dưới đất như gặp quỷ, khó khăn tỉnh táo lại.
– Đâu chỉ là tốt hơn nhiều.
Yêu vương dược sư cười khổ nói:
– Phẩm chất như vậy trừ thủy tổ của chúng ta ra không ai làm được. Trong gia tộc của ta có truyền thuyết, nếu luyện kim tán của gia tộc đến cực hạn có thể miễn cưỡng sánh ngang đoạn hồn kinh tiên tán của Dược quốc, dù không bằng nhưng ít nhất vượt qua nhiều kim tán đương thời.
Yêu vương dược sư dừng lời, vừa hưng phấn vừa khó tin nói:
– Trước kia ta luôn cho rằng đây la điều không thể, ai ngờ có thật. Quá . . . Quá khó tin.
Tử Yên phu nhân, các yêu vương hút ngụm khí lạnh. Đoạn hồn kinh tiên tán là kim tán nổi tiếng lừng lẫy, bí phương bất truyền của Dược quốc. Bao nhiêu đại nhân vật vì cầu một phần đoạn hồn kinh tiên tán mà không tiếc ném vạn kim.
Lý Thất Dạ tôi ra kim tán này không chỉ luyện phẩm chất tốt nhất, cách luyện đan của hắn hù chết người.
Tử Yên phu nhân, các yêu vương vô cùng rung động đến không nói nổi. Cổ Tùng yêu vương không phải lần đầu tiên thấy Lý Thất Dạ luyện đan, nhưng giờ xem lại, dù có chuẩn bị tâm lý lão vẫn bị rung động.
Tử Yên phu nhân, các yêu vương đều hiểu câu nói lúc trước của Cổ Tùng yêu vương. So với Lý Thất Dạ thì bốn dược sư thiên tài gì đó không là gì. Trước mặt Lý Thất Dạ thì bốn dược sư thiên tài như mây bay.
Thật ra không chỉ bốn dược sư thiên tài, đa số dược sư đương thời, dù là dược sư truyền kỳ thế hệ trước cũng không bằng một góc của Lý Thất Dạ.
Đám người Tử Yên phu nhân, yêu vương cảm thấy bây giờ Lý Thất Dạ không phải dược đế thì tương lai chắc chắn hắn là dược đế, không có ai sánh bằng hắn được. Miễn Lý Thất Dạ còn sống trên đời thì không ai giành ngôi dược đế với hắn nổi.
Yêu vương dược sư lấy lại tinh thần, khó tin nhìn Lý Thất Dạ.
Yêu vương dược sư lắp bắp hỏi:
– Sao . . . Sao . . . Sao có thể như vậy? Phối phương kim tán của gia tộc chúng ta . . . Ta tuyệt đối không truyền ra ngoài . . . Sao . . . Sao ngươi biết?
Yêu vương dược sư không tin nổi, nếu gã không thấy tận mắt, chỉ nghe nói thì gã tuệt đối không tin. Có thể nói yêu vương dược sư nằm mơ cũng không ngờ kim tán gia truyền sẽ bị người ngoài tôi luyện ra, cách rèn luyện đó là gia tộc bọn họ không làm được. Dù thủy tổ gia tộc sáng tạo ra kim tán này cũng không có cách rèn luyện đó.

Prev
Next