Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 884: Tự đến thăm nhà tranh (2) tại website SStruyen.Net
Cổ Tùng yêu vương gừng càng già càng cay, làm việc khéo léo, chặt chẽ.
– Thạch Hạo huyện sử cho đến nay có công lao khá nhiều với Đăng Thạch huyện, giữ bổn phận, cần cù vất vả. Đi ra ngoài không mang nhiều đồ, ta có một món quà nhỏ.
Thạch Hạo nhận quà từ Cổ Tùng yêu vương, gã ngây người. Gã chỉ là một tiểu nhân vật, huyện sử bình thường, Cổ Tùng yêu vương tặn quà là chuyện không thể nào. Điều trước kia Thạch Hạo không dám tưởng tượng đã xảy ra.
Cổ Tùng yêu vương nói:
– Bệ hạ của chúng ta cầu hiền như khát, nghe nói Lý công tử định đi quốc đô một lần. Ta và Lý công tử cùng vào quốc đô đi, để ta dẫn kiến Lý công tử với bệ hạ. Không biết ý của Lý công tử như thế nào?
Cổ Tùng yêu vương là người chức cao quyền trọng, tu sĩ trẻ tuổi bình thường sao có thể làm lão cung kính như vậy?
Cổ Tùng yêu vương cung kính khiến Thạch Hạo ngây ngốc, nhưng gã dần thói quen chuyện này. Thạch Hạo đã hiểu Lý Thất Dạ là một dược sư siêu lợi hại.
Lý Thất Dạ không từ chối, gật gù nói:
– Cũng tốt, đi quốc đô nhìn xem.
Lý Thất Dạ tiếp tục bảo:
– Thạch Hạo đi chung với ta.
Lý Thất Dạ vốn định ở lại Ngọc Huyết sơn một thời gian để dạy đan thuật cho Thạch Hạo, bây giờ hắn quyết định mang gã đi theo đến quốc đô.
Thạch Hạo sững sờ:
– Ta . . .
Thạch Hạo chưa từng tưởng tượng chuyện này, từ nhỏ đến lớn gã chưa đi quốc đô lần nào.
Từ Đăng Thạch huyện đi quốc đô Cự Trúc quốc là cả một đoạn đường dài, với đạo hạnh của Thạch Hạo phải mất bao lâu mới tới nơi? Trừ phi có cường giả mang theo cùng.
Bạch Ông góp lời:
– Cũng tốt, cũng tốt. Thạch Hạo nên đi quốc đô nhìn xem, trải sự đời, tăng kiến thức càng tốt.
Bạch Ông nhìn ra Lý Thất Dạ cố ý đào tạo Thạch Hạo.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Quyết định vậy đi.
Thạch Hạo khó thể bình tĩnh lại, gã chưa từng mơ sẽ có cơ hội đi quốc đô. Thạch Hạo từng rất khao khát quốc đô, nơi đó là trái tim của Cự Trúc quốc.
Sau khi Lý Thất Dạ quyết định, Cổ Tùng yêu vương xoa tay ngập ngừng:
– Lý công tử . . .
Lý Thất Dạ nhướng mi mắt, hỏi:
– Có gì muốn nói cứ nói đi.
Cổ Tùng yêu vương cười ruồi:
– Gần đây ta sưu tầm dược liệu mệnh đan sáu biến, ta luôn muốn luyện một lò mệnh đan sáu biến để tăng cao đạo hạnh nhưng cho đến nay không gặp dược sư thích hợp. Hôm nay gặp Lý công tử là có duyên, không biết Lý công tử có thể ra tay luyện một lò mệnh đan sáu biến cho ta được không?
Cổ Tùng yêu vương vội bổ sung thêm:
– Về thu phí thì Lý công tử cứ nói.
Mệnh đan sáu biến là mệnh đan chuyên dùng của thánh tôn. Cổ Tùng yêu vương thành đạo mấy ngàn năm nhưng đạo hạnh cứ kẹt tại chỗ, lão gặp bình cảnh không thể đột phá, không cách nào bước vào đẳng cấp thế tôn.
Đối với tu sĩ ở cảnh giới thánh tôn thì đẳng cấp thế tôn vô cùng quan trọng, nó quyết định con đường tương lai.
Bởi vậy Cổ Tùng yêu vương luôn khao khát có thể đột phá mà không được như nguyện.
Lý Thất Dạ nhìn Cổ Tùng yêu vương:
– Đây xem như thử thách?
– Không, không, không, Lý công tử đừng bao giờ hiểu lầm!
Cổ Tùng yêu vương vội xua tay:
– Nếu Lý công tử không muốn thì xem như tại hạ chưa từng nói. Tại hạ không có ý đó, chỉ là khao khát cầu đan nên kiềm lòng không được xin Lý công tử giúp!
Thái độ cẩn thận, cung kính của Cổ Tùng yêu vương là giả bộ cũng được, phát ra từ tận đáy lòng cũng thế, ít nhất bây giờ lão không hy vọng chọc Lý Thất Dạ khó chịu. Một thiên tài luyện đan tuyệt thế vô song Cự Trúc quốc cầu còn không được.
– Thôi, dù là muốn thử thách ta hay chỉ vì cầu đan cũng dược.
Lý Thất Dạ nói:
– Nghĩ tình người cung kính, lần này ta luyện miễn phí cho một lò. May mà người muốn có mệnh đan sáu biến, nếu đòi bảy biến thì ta sẽ ra giá trên trời. Mệnh đan kèm kiếp nạn, ta không luyện giúp cho bất cứ ai.
Mệnh đan sáu biến là thánh tôn chuyên dùng, mệnh đan bảy biến là cho thánh hoàng. Mệnh đan đến bảy biến khi luyện đan sẽ mang đến kiếp nạn khá tệ cho dược sư.
Bởi vậy nhiều lúc mệnh đan từ bảy biến trở lên toàn là giá trên trời. Mệnh đan đẳng cấp đó trừcg từ thánh hoàng trở lên dùng ra, đại nhân vật như đại hiền mới mua nổi.
– Đa tạ Lý công tử, tại hạ vô cùng cảm kích, vô cùng cảm kích.
Cổ Tùng yêu vương lấy lại tinh thần, vội lấy ra dược liệu của mình, toàn là sáu biến. Nhìn dược liệu đều là hàng cực tốt, phần dược liệu này không chỉ lột xác sáu lần mà bản thân dược linh khá lâu.
Nhìn dược liệu là biết Cổ Tùng yêu vương không phải nước tới chân vơ đại, đúng là lão đã gom góp chuẩn bị để luyện đan.
Lý Thất Dạ nhìn dược liệu, lại ngó Cổ Tùng yêu vương:
– Người cảm thấy luyện thế nào thì tốt?
Cổ Tùng yêu vương sững sờ, trả lời:
– Tại hạ là người ngoài nghề, mọi chuyện tùy Lý công tử quyết định.
Lý Thất Dạ rất vừa lòng thái độ của Cổ Tùng yêu vương, hắn luôn là loại người ăn mềm không ăn cứng. Lý Thất Dạ cười lấy Vạn Lô Thần ra.
Ầm!
Lò lửa bắn lên, Lý Thất Dạ không thèm xem, thuận tay bỏ hết dược liệu vào. Ở thời đại Dược Thần, tạo nghệ của Lý Thất Dạ trong dược đạo hiếm ai sánh bằng. Đời này Lý Thất Dạ tự mình luyện đan, sau khi quen tay rồi thì luyện đan là bữa ăn sáng với hắn. Mệnh đan sáu biến không khó khăn chút nào, trừ phi là tiên đan
Cách cách cách cách cách cách!
Tiếng xào đầu vang lên, lò lửa như long như phượng bay trong đỉnh lô luyện hóa dược liệu.
Tuy Cổ Tùng yêu vương không phải dược sư nhưng từng xem luyện đan, lão ngây người nhìn.
Trước đó Bạch Ông có kể Lý Thất Dạ luyện đan như thế nào, Cổ Tùng yêu vương đã chuẩn bị tâm lý, nhưng nhìn tận mắt vẫn làm lão vô cùng rung động. Cổ Tùng yêu vương rung động mất hồn mất vía, ngộp thở.
Bạch Ông, Thạch Hạo lần thứ hai nhìn Lý Thất Dạ luyện đan, hai người vẫn rung động không nói nên lời. Bọn họ đều là dược sư, Lý Thất Dạ luyện đan rất kích thích người. Trình độ như bọn họ không thể nhìn rõ cách luyện đan của Lý Thất Dạ, nhưng cảnh tượng khi hắn luyện đan là đẹp nhất thế gian, ít ra đối với dược sư là như vậy.
Sau một chuỗi tiếng lạch cạch, Lý Thất Dạ quát khẽ, tắt lửa thu đan, nháy mắt hút mệnh đan sáu biến vào trong dược hồ.
Lý Thất Dạ ném dược hồ cho Cổ Tùng yêu vương, cất Vạn Lô Thần.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Được rồi, cầm đi.
Bộ dáng Lý Thất Dạ không giống luyện đan chút nào. Đối với dược sư thì luyện đan, đặc biệt là mệnh đan cao cấp là khiêu chiến rất lớn, không chỉ vất vả còn cần tập trung tất cả tinh thần.
Cổ Tùng yêu vương ngơ ngác hỏi:
– Vậy . . . Vậy là xong?
Tốc độ luyện đan nhanh nhất trong đời Cổ Tùng yêu vương từng thấy, cõi đời này không ai luyện đan nhanh hơn Lý Thất Dạ được.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Đây chỉ là mệnh đan sáu biến, mệnh đan không có kiếp nạn thì mất bao lâu? Đây không phải đế đan hoặc tiên đan, nếu là đế đan thì cần chút thời gian.