Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 789: Báu vật trong ao tại website SStruyen.Net
Nhìn Lý Thất Dạ vớt được một khối tiên thạch làm mọi người hâm mộ, ghen tỵ. Quỷ tộc đỏ mắt phát cuồng, bọn họ canh giữ tại đây đã lâu nhưng không nhặt được một cọng lông, bây giờ Lý Thất Dạ vớt được một khối tiên thạch.
Nhiều người không cam lòng nhìn tiên thạch trong tay Lý Thất Dạ, căm giận nói:
– Đây là cơ duyên lớn của thủy vực sao?
Đám lão bất tử núp trong bóng tối mắt lạnh băng nhìn chằm chằm tiên thạch trong tay Lý Thất Dạ. Nhất là lão bất tử đế thống tiên môn, mắt bọn họ bắn ra tia sáng lạnh.
Nếu báu vật khác thì đám lão bất tử còn nhịn được, nhưng tiên thạch có thể kéo dài tuổi thọ thì mặc kệ Lý Thất Dạ có lai lịch gì bọn họ sẽ ra tay cướp bóc ngay.
Nhìn tiên quang bao phủ Lý Thất Dạ, Thần Nhiên Phượng Nữ vốn nhẹ nhõm chợt biến sắc mặt.
Thần Nhiên Phượng Nữ kêu một đệ tử đến gần, dặn dò:
– Kêu Thanh Đồng Hoàng đến đây làm giúp ta một việc, Vạn Cốt Hoàng Tọa sẽ không bạc đãi thanh đồng giáp trùng tộc.
Thấy Thần Nhiên Phượng Nữ hành động, Long Tôn Thiên lắc đầu, gã đã đoán ra nàng muốn làm gì. Trong mắt thiên kiêu tuyệt thế như Long Tôn Thiên không ủng hộ Thần Nhiên Phượng Nữ làm điều đó, gã cảm thấy dùng âm mưu đê hèn giữa cường giả với nhau là mất phẩm giá.
Long Tôn Thiên không đồng ý cách làm của Thần Nhiên Phượng Nữ nhưng cũng không ngăn cản.
Nhìn Lý Thất Dạ vớt được một khối tiên thạch, đám quỷ tộc vừa ghen vừa ghét. Có người hận phát cuồng, đây không đơn giản là chuyện một khối tiên thạch. Bây giờ quỷ tộc bị Lý Thất Dạ tát tai, bọn họ không còn mặt mũi gì nữa, hỏi sao quỷ tộc không hận?
Nhìn Lý Thất Dạ vớt được một khối tiên thạch, Thiên Luân Hồi thở dài. Thiên Luân Hồi không đi tiếp mà lùi lại, dù gã có thể bước tiếp nhưng thắng thua đã định.
Đối với Thiên Luân Hồi có đi tiếp cũng không còn ý nghĩa gì. Thiên Luân Hồi đi một trăm bước thì sao? Đi hơn một trăm bước lại như thế nào? Thiên Luân Hồi không thể vượt qua Lý Thất Dạ, đây chẳng qua là chơi trò đếm số với mình.
Dù Thiên Luân Hồi đi vào giữa ao nước như Lý Thất Dạ, đến chỗ sâu nhất cái ao cũng không có ý nghĩa gì. Vì Lý Thất Dạ đến ao nước trước Thiên Luân Hồi, tốc độ của hắn vượt qua gã quá nhiều.
Thiên Luân Hồi kiêng dè nhất không phải tốc độ Lý Thất Dạ vào ao nước mà là hắn chủ đạo thế cục cái ao. Thiên Luân Hồi tràn đầy tự tin đại đạo của mình, có đại đạo cấu trúc thì gã sẽ đi rất xa trong ao nước một bước một thế giới.
Lý Thất Dạ thì ngược lại, không phải ao nước thay đổi dẫn dắt hắn mà thế cục đảo ngược, từ hắn chủ đạo môn hộ biến đổi. Không phải ao nước một bước một thế giới, là Lý Thất Dạ một bước đi ra một thế giới.
Điều này nghĩa là trong ao nước không có gì ngăn được bước chân của Lý Thất Dạ, nguyên ao nước mặc hắn đi tới đi lui.
Lòng Thiên Luân Hồi nặng nề, gã rất cẩn thận và chú trọng, hiện tại Lý Thất Dạ trở thành đối thủ hàng đầu của gã.
Thiên Luân Hồi xếp Lý Thất Dạ trên cả Đế Tọa, xem hắn là đối thủ hàng đầu. Thiên Luân Hồi tự tin tuyệt đối vào đại đạo của mình, gã cho rằng cứ bước tiếp trên đại đạo này nhất định sẽ được thiên mệnh công nhận. Đại đạo của gã sẽ trở thành thiên đạo, bí thuật của gã sẽ trở thành thiên mệnh bí thuật.
Nhưng hôm nay nhìn đại đạo của Lý Thất Dạ làm Thiên Luân Hồi nghẹt thở. Nếu nói đại đạo của Thiên Luân Hồi tương lai có thể trở thành thiên đạo thì đại đạo của Lý Thất Dạ trên thiên đạo, đây là điều làm gã sợ hãi. Lý Thất Dạ quá đáng sợ, Thiên Luân Hồi muốn trở thành tiên đế, hắn là chướng ngại vật lớn nhất.
Thấy Thiên Luân Hồi ra khỏi ao nước, các tu sĩ quỷ tộc lặng im. Lúc này không ai trách móc Thiên Luân Hồi, không ai có tư cách chỉ trích gã. Lão tổ đại giáo có tự mình ra trận cũng không có thành tích như Thiên Luân Hồi.
Không phải Thiên Luân Hồi không đủ mạnh, chỉ tại kẻ địch quá yêu nghiệt, rất tà.
Quỷ tộc thấy bât lực, bọn họ bị Lý Thất Dạ nhục nhã hết lần này đến lần khác, họ cố gắng đánh trả nhưng toàn thất bại. Đầu tiên là Thần Nhiên Phượng Nữ, trận chiến tranh kết thúc với mấy vạn quỷ tộc bị đồ. Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử, giờ là Thiên Luân Hồi, toàn bộ thua te tua.
Thiên tài tuyệt thế vô song như Thiên Luân Hồi cung thua vào tay Lý Thất Dạ, quỷ tộc hoàn toàn khóc không ra nước mắt, muốn phản kích cũng không biết làm sao. Thiên Luân Hồi thua, thế hệ trẻ không ai có tư cách hơn gã, dù là Đế Tọa chưa chắc hơn được bao nhiêu.
Thế hệ trước nếu so thiên phú, ngộ tính, tìm khắp lão tổ đại giáo cũng không ai một, hai người nghịch thiên, yêu nghiệt hơn Thiên Luân Hồi.
Có cường giả quỷ tộc không nuốt trôi cục tức, thầm nghĩ:
– Hay lão tổ đại giáo tự mình trấn giết Lý Thất Dạ đi!
Cường giả quỷ tộc nảy ra ý nghĩ độc ác.
Các tu sĩ quỷ tộc cho rằng Lý Thất Dạ nghịch thiên thật nhưng nếu đại hiền ra tay chắc chắn có thể trấn áp, giết hắn.
Vấn đề ở chỗ phải có lão tổ đại giáo đồng ý ra mặt mới được. Bình thường lão tổ đại giáo không có xung đột lợi ích thì không muốn chọc vào tổ ong vò vẽ Thiên Lý Hà chút nào. Lão tổ đại giáo có thể đối địch với Thiên Lý Hà, ví dụ lão tổ Cự Khuyết thánh địa thì tạm thời còn chưa ngốc đến mức ra mặt đối địch với vãn bối.
Có cường giả quỷ tộc suy nghĩ:
– Nếu dùng vũ lực giải quyết chắc chắn Thiên Luân Hồi đại nhân có thể giết Lý Thất Dạ. Mặc dù Lý Thất Dạ tham ngộ ra huyền diệu ao nước nhưng không có nghĩa là đạo hạnh của hắn mạnh hơn Thiên Luân Hồi đại nhân.
– Thiên Luân Hồi đại nhân là tiên đế chuyển thế, tham ngộ vô thượng đế thuật của hai tiên đế, một thân kiêm kiêm song đế thuật. Lý Thất Dạ tuyệt đối không sánh bằng!
Có giáo chủ quỷ tộc nảy ý xấu:
– Nếu Thiên Luân Hồi ra tay chắc chắn có thể chém chết tiểu bối nhân tộc họ Lý. Theo ta thấy đạo hạnh của hắn cùng lắm là thánh tôn, không cách nào khiêu chiến thánh hoàng.
Tuy nhiên Thiên Luân Hồi sẽ không theo bọn họ xúi giục, nếu gã không muốn ra tay thì bọn họ nói mòn răng cũng vô dụng.
Tóm lại quỷ tộc không nuốt trôi cục tức được, bọn họ hận không thể giết chết Lý Thất Dạ. Ngày nào Lý Thất Dạ còn sống thì quỷ tộc khó thể tẩy rửa sỉ nhục.
Thiên Luân Hồi trở về không lâu sau Lý Thất Dạ cũng đi ra. Thấy Lý Thất Dạ bình an quay về, Lam Vận Trúc thở phào nhẹ nhõm, vội chạy tới đón.
Lam Vận Trúc thầm mừng cho Lý Thất Dạ, nói:
– Ngươi được cơ duyên lớn?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Thế thì không, vào giữa ao nước chưa chắc được cơ duyên lớn, phải xem vận may nữa.
Lý Thất Dạ nhỏ giọng nói:
– Nhưng ta phát hiện một điều.
Lam Vận Trúc tò mò hỏi dồn:
– Phát hiện gì?
Lý Thất Dạ không trả lời, vì Thiên Luân Hồi đang đến gần, hơi thở bí ẩn bao phủ người gã.
Thiên Luân Hồi nói:
– Lý đạo hữu, ta thua tâm phục khẩu phục. Đại đạo của Lý đạo hữu thật sự tuyệt thế vô song, đã vượt khỏi phạm trù đại đạo . . .
Dù thua nhưng Thiên Luân Hồi rất có phong độ, mắt sâu thẳm nhìn Lý Thất Dạ.