Chương 707: Đi thông đường máu (1)

Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 707: Đi thông đường máu (1) tại website SStruyen.Net
– Hộ giáo nhân Thiên Lý Hà!?
Cặp mắt bao người nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm. Hộ giáo nhân của Thiên Lý Hà, nhiều người hút ngụm khí lạnh.
Thiên Lý Hà nổi tiếng như cồn, nó là đế thống tiên môn nên tất nhiên không yếu chút nào. Thực lực Thiên Lý Hà luôn làm người kiêng dè, Thiên Lý Hà tràn ngập bí ẩn. Năm xưa Thiên Lý tiên đế càn quét cửu thiên thập địa, có tin đồn Thiên Lý tiên đế từng đạp Tổ giới, mọi âm thanh ngừng bặt. Tổ giới cao cao tại thượng trong U Thánh giới cũng phải nhường bước trước Thiên Lý tiên đế.
Trong thời đại chư đế, Thiên Lý tiên đế là vị tiên đế cuối cùng của U Thánh giới, đến bây giờ sức ảnh hưởng vẫn lớn hơn bất cứ tiên đế nào khác.
Thiên Lý Hà là tồn tại làm người e ngại, Thiên Lý Hà tràn ngập bí ẩn đến nay làm vô số truyền thừa thèm thuồng nhưng không dám ra tay chiếm giữ.
– Phượng Nữ, quy tắc rất đơn giản.
Thanh âm Lam Vận Trúc êm tai vang lên:
– Hộ giáo nhân Thiên Lý Hà ta đơn độc khiêu chiến Thần Nhiên quốc, mặc kệ các ngươi có bao nhiêu người, có thể kêu gọi bao nhiêu giúp đỡ thì hộ giáo nhân ta một mình chấp hết. Nhưng ngươi không được đụng vào Tuyết Ảnh quỷ tộc, nếu không Thiên Lý Hà ta bảo đảm ngày mai sẽ là ngày Thần Nhiên quốc diệt nước, dù Vạn Cốt Hoàng Tọa cũng không bảo vệ được Thần Nhiên quốc các ngươi!
Giọng Lam Vận Trúc quanh quẩn trong thiên địa. Đám người nín thở nghe, mọi người nhìn nhau, hút ngụm khí lạnh.
Nhiều đại giáo cường quốc biết đây không phải lời đe dọa, Thần Nhiên quốc cường đại thật nhưng trong Nam Dao Vân, so sánh với Thiên Lý Hà thì chênh lệch quá nhiều. Thiên Lý Hà có thực lực tiêu diệt Thần Nhiên quốc, dù Vạn Cốt Hoàng Tọa muốn che chở cũng ngoài tầm với.
– Được!
Biểu tình Thần Nhiên Phượng Nữ lạnh lùng nói:
– Kêu hắn đến một mình, ta ở ngoài sơn môn Tuyết Ảnh quỷ tộc tùy thời chờ hắn đến.
Bóng dáng Thần Nhiên Phượng Nữ biến mất.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc cũng biến mất trên bầu trời.
Hai phe cách không hét, không khí căng thẳng. Mọi người đều biết bão táp sắp đến, trận chiến này rất kinh thiên.
Nhiều người do dự, trước đó bao nhiêu người nhằm vào Lý Thất Dạ, không chỉ vì chìa khóa đệ nhất hung mộ còn có giải thưởng của Thần Nhiên Phượng Nữ quá hấp dẫn.
Nhưng tình huống bây giờ khác hẳn, mọi người biết Lý Thất Dạ là hộ giáo nhân của Thiên Lý Hà, điều này nghĩa là hắn có vật khổng lồ Thiên Lý Hà làm chỗ dựa. Ai muốn đối địch với Lý Thất Dạ phải đắn đo lại, dù là đế thống tiên môn cũng vậy.
Hai phe cách không nói xong Thần Nhiên Phượng Nữ thả ra tin tức:
– Giải thưởng không thay đổi, người giết Lý Thất Dạ được Vạn Cốt Hoàng Tọa che chở!
Vạn Cốt Hoàng Tọa che chở, nghe tin này làm đám tu sĩ lùi bước lại rục rịch.
Lý Thất Dạ trả lời:
– Nếu ai ra tay với ta thì ta đón chào hết, chơi tới cùng. Miễn ngươi có đủ thực lực hoan nghênh tùy thời đến giết ta. Vì chìa khóa đệ nhất hung mộ, vì giải thưởng đều được, ta hoan nghênh. Yên tâm, miễn ngươi có thực lực giết chết ta thì Thiên Lý Hà sẽ không tìm các ngươi báo thù.
Lý Thất Dạ tuyên bố làm mọi người ngây ngốc, đây như đang kêu gào với thiên hạ rằng hắn không sợ đối địch với mọi người.
Có chưởng môn hoàng chủ nghe tin xong trợn to mắt nói:
– Tiểu tử này bị điên, tự truê chọc người khác đến.
Đối diện thế cục này, đổi lại người khác sẽ cố tránh tình huống xấu cho mình. Lý Thất Dạ có Thiên Lý Hà làm người ta kiêng dè, bây giờ Lý Thất Dạ tuyên bố như thế chẳng khác nào bắt loa nói với thiên hạ hắn là cục thịt mỡ, ai đều cắn được.
Thánh tôn thế hệ trước nhỏ giọng nói:
– Tiểu tử này hoặc điên hoặc quá tự tin, cho rằng mình vô địch.
– Thiên Lý Hà không trả thù?
Những người e ngại thân phận Lý Thất Dạ nghe xong mừng rỡ.
– Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi cứ vào! Tốt tốt tốt, bá khí thật khiến người khâm phục.
Có cao thủ hưng phấn nói:
– Nếu ngươi khiêu khích người trong thiên hạ chúng ta, không giết ngươi sẽ làm tổn hại uy danh quỷ tộc!
Trong phút chốc vô số người hưng phấn lên. Nhiều đại giáo cường quốc, cường giả có điều e ngại sau khi nghe Lý Thất Dạ tuyên bố thì phấn khởi, hăm hở muốn ra ay.
Có hoàng chủ đại giáo cường quốc điều khiển cao thủ tụ tập bên ngoài quỷ tộc định đánh lén Lý Thất Dạ.
– Đi, tụ tập gần Tuyết Ảnh quỷ tộc, ta không tin hắn vô địch thiên hạ.
Không chỉ một đại giáo cường quốc rục rịch, không biết bao nhiêu người tụ tập bên ngoài Tuyết Ảnh quỷ tộc, cường giả, cao thủ đông như mắc cữi.
Không ai ra tay trước, mọi người đang đợi thời cơ, muốn nhặt của hời.
Lý Thất Dạ tuyên bố làm đám người Thu Dung Vãn Tuyết trợn tròn mắt. Các đệ tử Tuyết Ảnh quỷ tộc trợn mắt há hốc mồm, lần đầu tiên bọn họ thấy người ngông như vậy, thế nhưng chạy ra khiêu chiến thiên hạ.
Đám thế hệ trẻ Bành Tráng bị bá khí của Lý Thất Dạ chinh phục, bọn họ phục hắn sát đất. Bọn họ cảm thấy Lý Thất Dạ có thể sánh ngang với tam kiệt, chỉ riêng bá khí dám khiêu chiến thiên hạ là hình mẫu họ hướng tới cả đời.
– Ngươi bị điên sao?
Lam Vận Trúc giật mình kêu lên:
– Ngươi ngại kẻ hù chưa đủ nhiều?
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Thế này có là gì? Với ta thì càng nhiều càng tốt, bao nhiêu kẻ địch cũng không nhiều, vừa lúc mài đồ đao. Đã lâu không đại khai sát giới, ta cảm giác người rỉ sét.
Đám người Thu Dung Vãn Tuyết câm nín, quá bá khí. Đối địch thiên quân vạn mã của Thần Nhiên Phượng Nữ đủ làm người ta hãi hùng, bây giờ Lý Thất Dạ khiêu khích thiên hạ, đối địch toàn bộ tu sĩ, hành động quá điên cuồng.
Hành động này là tìm chết, có mấy người khiêu chiến với thiên hạ mà còn sống? Trừ phi là thiên tài số một trần đời như Đế Tọa.
Lam Vận Trúc trừng Lý Thất Dạ kèm theo nét quyết rũ:
– Rỉ sét cái đầu ngươi!
Lam Vận Trúc cáu kỉnh nói:
– Chọc vào Thần Nhiên quốc, Vạn Cốt Hoàng Tọa còn chưa đủ? Chẳng lẽ ngươi muốn tuyên chiến với quỷ tộc trong thiên hạ?
Lý Thất Dạ duỗi tay, chậm rãi nói:
– Quyền quyết định không nằm trong tay ta mà là bọn họ, nếu họ muốn đối địch với ta thì đành chịu. Có vươn cổ cho ta chém, nàng nói xem ta không thể nương tay phụ lòng người ta đúng không?
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Hơn nữa dù đối địch với quỷ tộc trong thiên hạ thi sao? Đừng nói đối địch quỷ tộc trong thiên hạ, dù là quỷ tộc cửu thiên thập địa thì ta cũng không sợ.
Câu nói bá khí làm người hút ngụm khí lạnh. Đổi lại trước kia đám người Trì lão sẽ cho rằng Lý Thất Dạ nói ngông, cuồng vọng vô địch, nhưng lúc này bọn họ không thấy vậy. Lời nói bá khí không gì sánh được thốt từ miệng Lý Thất Dạ trở nên hời hợt, chuyện nhỏ. Bọn họ rất khó tin Lý Thất Dạ mạnh đến mức nào mới có tự tin như thế.
Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ, bực bội nói:
– Ngươi muốn giết người đến phát điên sao? Hở chút là bảo đồ địch ngàn vạn, ngươi bị cuồng giết người?
Lam Vận Trúc biết Lý Thất Dạ bá khí, nàng hiểu hắn không phải thiện nam tín nữ gì. Lúc ở Thiên Lý Hà Lý Thất Dạ định địa khai sát giới, đối với quỷ tộc hắn không e ngại gì.

Prev
Next