Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 654: Thần Nhiên hoàng tử tại website SStruyen.Net
Thu Dung Vãn Tuyết nghiêng đầu ngẫm nghĩ, rung động nói:
– Kiếm Huyền chẳng lẽ là truyền nhân của Minh Độ Trạch? Nghe nói là một vị thiên tài lợi hại, hắn làm hòa thượng?
Lý Thất Dạ cười cười:
– Có lẽ.
Lúc Đại Trí thiền sư chạy đến bên ngoài Phi Hoài thôn thấy Đại Trí Tự, làm hòa thượng có lẽ không chỉ vì thăm dò bí ẩn trong Phi Hoài thôn, cũng để trốn tránh ai đó.
Thu Dung Vãn Tuyết nghĩ đến lời Đại Trí thiền sư nói, nàng nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:
– Công tử có vị hôn thê?
Lý Thất Dạ nhàn nhã nhìn nữ nhân trưởng thành động lòng người, cười hỏi:
– Như thế nào? Ghen?
Thu Dung Vãn Tuyết vừa tức vừa giận lườm Lý Thất Dạ, cáu kỉnh nói:
– Ngươi không cảm thấy mình quá tự kỷ sao? Làm như ta sẽ thích ngươi vậy. Hơn nữa là vị hôn thê của ngươi ghen mới đúng!
Thu Dung Vãn Tuyết khó chịu nhưng không mất ưu nhã, làm người ta thích.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Cái này thì nàng cứ yên tâm.
Lý Thất Dạ ung dung bảo:
– Chưa có nữ nhân nào ta không chế ngự được, nếu ta muốn cưới nàng thì tuyệt đối sẽ không có chuyện ghen tuông.
Thu Dung Vãn Tuyết trừng Lý Thất Dạ:
– Chưa có ai nói ngươi quá tự kỷ sao?
Thu Dung Vãn Tuyết vốn phong vạn trưởng thành làm bộ dáng thiếu nữ hờn dỗi càng quyến rũ động lòng người, khiến tim người đập nhanh.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Từng có người nói như vậy.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nhưng cái này không phải tự kỷ mà gọi là thực lực. Lý Thất Dạ ta chưa từng gặp chuyện gì không dàn xếp được, nàng thấy có đúng không?
Thu Dung Vãn Tuyết không còn lời gì để nói, thầm thở dài, cười cay đắng. Lý Thất Dạ nói có lý.
Trung thành, thật ra Phong Đô thành không có tên gọi Trung thành, chẳng qua tòa thành trì nằm ở chính giữa Phong Đô thành nên tu sĩ từ ngoài vào gọi là Trung thành.
Trung thành là tòa thành trì rất cổ xưa và cực kỳ náo nhiệt, có thể nói Trung thành là một trong các thành thị lớn nhất Phong Đô thành. Khi vào Trung thành thì thấy biển người đông đúc, trên đười đi có người, có quỷ. Khi đến Phong Đô thành thì không còn ai cố ý phân biệt người và quỷ nữa. Phong Đô thành là quỷ thành, đến Phong Đô thành sẽ dần thói quen người và quỷ ở chung. Huống chi quỷ Phong Đô thành không phải quỷ thật sự mà chỉ là chấp niệm, dễ hòa hợp với tu sĩ từ ngoài đến.
Khi Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết vào Trung thành, rất nhanh hỏi thăm ra đia điểm Tiểu Quỷ phách quan, biết thời gian đấu giá là buổi chiều.
Sau khi và Trung thành, Thu Dung Vãn Tuyết tò mò hỏi:
– Quỷ thành có đấu giá? Chưa từng nghe nói quỷ thành có phòng đấu giá.
Tuy quanh năm có tu sĩ trẻ tuổi đến Phong Đô thành nhưng đa số tu sĩ trẻ tuổi không muốn ở lại Phong Đô thành lâu, ai ở ba, năm năm cơ bản là vì một thứ gì đó.
Cho nên dù thường có người vào Phong Đô thành nhưng ít ai ở lại lâu, càng đừng nói dựng môn phái, sàn đấu giá.
Trong Phong Đô thành dù có đấu giá thì cũng là loại tạm thời. Thu Dung Vãn Tuyết từng đến Phong Đô thành mấy lần, đây là lần đầu tiên nàng nghe nói về hội đấu giá.
– Ngẫu nhiên cũng có.
Lý Thất Dạ nói:
– Nếu là hội đấu giá tiểu quỷ thì tuyệt, là hội đấu giá chất lượng cao, thứ đấu giá chắc chắn rất ghê gớm.
– Tiểu Quỷ?
Thu Dung Vãn Tuyết tò mò hỏi:
– Là quỷ Phong Đô thành sao?
Cư dân Phong Đô thành tổ chức hội đấu giá, lần đầu Thu Dung Vãn Tuyết nghe cách nói này.
Lý Thất Dạ nheo mắt nói:
– Cái này thì . . .
Lý Thất Dạ cười cười:
– Sợ là không ai biết. Tiểu Quỷ là người hay quỷ đến nay là điều bí ẩn. Có người bảo hắn là quỷ, cũng có kẻ bảo là người.
Thu Dung Vãn Tuyết nhìn Lý Thất Dạ, nàng cảm thấy hắn biết điều gì nhưng không chịu nói, nàng cũng không hỏi.
Tiểu Quỷ phách quan tổ chức trong một cổ viện Trung thành. Nói nó là cổ viện chẳng bằng bảo sân hoang. Đó là một tòa cổ trạch siêu lớn, cổ trạch bị vứt bỏ rất lâu, đã sụp đổ chỉ để lại sân rách nát. Cái sân to chứa khoảng ngàn người.
Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết bước vào cổ trạch sắp có đấu giá, khá nhiều người chờ sẵn, toàn là tu sĩ trẻ tuổi từ ngoài đến.
Tin hội đấu giá Tiểu Quỷ phách quan đã truyền ra vài ngày, không ai biết tin tức do người nào truyền ra. Cho đến nay Phong Đô thành không có hội đấu giá, bây giờ bỗng nghe Tiểu Quỷ phách quan khiến nhiều tu sĩ bên ngoài tò mò đến.
Dù đến vì đấu giá hay góp vui, tóm lại nhiều tu sĩ trẻ tuổi nghe tin liền chạy tới hội đấu giá.
Ai đều được pháp tham gia hội đấu giá tên Tiểu Quỷ phách quan, không giới hạn tư cách.
Nhưng hội đấu giá này không giống với hội đấu giá chính tông. Nhiều người đến cổ trạch không được chiêu đãi, mỗi người tự chọn một vị trí. Có ngồi dưới đất, có lơ lửng trong không trung. Có dọn ra lâu vũ của mình.
Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết đến cổ trạch thấy mấy trăm người chờ sẵn trong sân, truyền nhân Ma Thiên Môn, Ma Lợi Đao gặp ở Ngũ Giới Môn cũng có mặt.
Ma Lợi Đao vóc dáng cao to đứng trong đám người như hạc trong bầy gà. Thật ra không chỉ chiều cao, thân phận, thực lực của Ma Lợi Đao cũng nổi bật trong đám người.
– Nhiều người là đệ tử của đại giáo cường quốc.
Nhìn tu sĩ trẻ tuổi vào cổ trạch tham gia đấu giá, Thu Dung Vãn Tuyết rung động nói:
– Gần đây rất nhiều người đến Phong Đô thành.
Lý Thất Dạ lên tiếng:
– Sau này càng nhiều hơn.
Nếu người trong thiên hạ biết đệ nhất hung mộ sắp mở, vô số đại giáo cường quốc, đế thống tiên môn trong U Thánh giới sẽ tuôn ra ồ ạt. Đệ nhất hung mộ tràn ngập cám dỗ với bất cứ ai.
Thu Dung Vãn Tuyết đi theo bên Lý Thất Dạ nhìn cổ trạch, nàng lấy làm lạ hỏi:
– Tại sao không có cư dân Phong Đô thành? Hay hạn chế chỉ có tu sĩ được tham gia?
Phong Đô thành bỗng tổ chức hội đấu giá, người có mặt toàn là tu sĩ trẻ tuổi từ ngoài đến. Cư dân bản xứ, quỷ sứ các môn phái trong Phong Đô thành đều không đến.
Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, nói:
– Nếu nàng là quỷ Phong Đô thành, biết Tiểu Quỷ thì cũng sẽ không tham gia đấu giá.
Thu Dung Vãn Tuyết nghe ra ý khác trong lời Lý Thất Dạ nói, hỏi:
– Tiểu Quỷ rất đáng sợ sao?
– Tiểu Quỷ thì . . .
Lý Thất Dạ nheo mắt nói:
– Vậy phải xem nàng định nghĩa hai chữ đáng sợ như thế nào. Nàng nói hắn đáng sợ thì đúng là khủng bố thật, nàng nói hắn không đáng sợ vậy hắn không chút đáng sợ.
Thu Dung Vãn Tuyết bực tức nói:
– Không nói thì thôi, lòng vòng làm gì?
Thu Dung Vãn Tuyết trừng Lý Thất Dạ, ba phần quyến rũ làm lòng người ngứa.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Tóm lại đừng tìm hiểu lai lịch của Tiểu Quỷ, không phải chuyện tốt.
Lý Thất Dạ cảnh cáo làm tim Thu Dung Vãn Tuyết đập nhanh. Lý Thất Dạ luôn hờ hững với mọi chuyện, bây giờ hắn cảnh cáo Thu Dung Vãn Tuyết hiển nhiên có chuyện không tầm thường.
Bỗng một thanh âm u ám vang lên:
– Ha ha ha ha ha ha! Xem ra ta không đến trễ.
Sương mù ngưng tụ, một bóng người hiện ra.
Nhìn người đột nhiên xuất hiện, nhiều tu sĩ trẻ tuổi tim rớt cái bịch:
– Dạ Sát!
Người đứng gần Dạ Sát vội thụt lùi mấy bước.