Chương 450: Ta là người đứng đắn (2)

Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 450: Ta là người đứng đắn (2) tại website SStruyen.Net
Tuy công chúa nước láng giềng bái vào Đỉnh Thế viện nhưng có tình cảm rất tốt với các tỷ muội Đại Thế viện.
– Sao? Không phục?
Nữ nhân lạnh lùng nói:
– Nếu là học sinh của Đỉnh Thế viện hì đừng xen lẫn với đám chó mèo, làm Đỉnh Thế viện mất mặt.
Nữ nhân tên Hoàng Phủ Phượng, xuất thân từ Hổ Khiếu tông, được phong làm quận chúa trong Hổ Khiếu quốc. Thiên phú của Hoàng Phủ Phượng không tệ, bẩm sinh có hoàng mệnh, tổ tiên là Kim Loan đại yêu nên nàng có thể kim loan rất hiếm thấy trong thể thánh cầm hậu thiên chi thể. Hoàng PhủPhượng đã là vương hầu, không là thanh niên đỉnh cao nhất, nổi trội nhất nhưng cũng rất ưu tú.
Công chúa nước láng giềng tức giận:
– Ngươi . . .!
Công chúa đứng bật dậy trừng Hoàng Phủ Phượng.
Đám người đi theo Hoàng Phủ Phượng toàn thuộc đại giáo cường quốc, một thanh niên lạnh lùng cảnh cáo:
– Trúc cô nương, đừng để mình làm sai. Cô nương muốn đối địch với Hổ Khiếu tông sao?
Hoàng Phủ Phượng mặc kệ công chúa nước láng giềng, nàng trừng Trì Tiểu Điệp:
– Trì Tiểu Điệp, ngươi tốt nhất hãy quản lý đệ đệ của mình, nếu khônghắn chết như thế nào cũng không biết! Hừ, đừng không biết tự lượng sứcmình, coi chừng Sư Hống quốc các ngươi sẽ vời đến tai họa ngập đầu!
Hoàng Phủ Phượng là quận chúa của Hổ Khiếu quốc, nàng và Hổ Nhạc là sưhuynh muội. Trì Tiểu Đao đi cua Bảo Vân công chúa rất có thể trở thànhvị hôn thê của Hổ Nhạc. Hoàng Phủ Phượng không nuốt trôi cục tức này,nàng bênh vực cho sư huynh Hổ Nhạc.
Hoàng Phủ Phượng uy hiếp trắng trợn làm Trì Tiểu Điệp biến sắc mặt. Đúng là Hổ Khiếu tông cường đại thật, nhưng Hoàng Phủ Phượng đe dọa trắngtrợn, không ai nhịn được.
Các thiếu nữ trừng Hoàng Phủ Phượng, bất bình thay cho Trì Tiểu Điệp.
– Ta che chở Trì Tiểu Đao.
Lúc này một thanh âm lười biếng vang lên:
– Hắn muốn theo đuổi Bảo Vân công chúa không có gì ghê gớm, trai chưalấy vợ, gái chưa gả chồng, ngươi tình ta nguyện, khanh khanh ta ta làchuyện bình thường. Bảo Vân tiểu cô nương chưa gả vào Hổ Khiếu tông cácngươi, Hổ Khiếu tông nhảy nhót cái gì?
Người lên tiếng là Lý Thất Dạ, hắn không thèm nhìn Hoàng Phủ Phượng cái nào. Nói:
– Nếu ngươi chạy đến uy hiếp người bên cạnh ta thì hãy chuyển lời của ta về. Hổ Khiếu tông biết điều thì kẹp đuôi lại, nếu Bảo Vân tiểu cô nương tự nguyện theo Tiểu Đao thì liên quan gì đến Hổ Khiếu tông các ngươi?Nếu Hổ Nhạc là loại người hẹp hòi muốn tách rời đôi tiểu uyên ương nàythì ta sẽ tự tay nhổ xương Hổ Nhạc!
Lý Thất Dạ tuyên bố cực kỳ kiêu căng làm Hoàng Phủ Phượng, đám người đichung biến sắc mặt. Hoàng Phủ Phượng lạnh lùng liếc Lý Thất Dạ, khôngthèm để hắn vào mắt.
Hoàng Phủ Phượng ra lệnh:
– Đánh, đánh chết tiểu quỷ này, đánh hắn đến chết. Bản quận chúa sẽ đích thân giải quyết Trì Tiểu Điệp!
– Thứ không biết sống chết!
Một thanh niên bên cạnh Hoàng Phủ Phượng duỗi tay chộp hướng Lý Thất Dạ, năm ngón bén như đao rát mặt.
Lý Thất Dạ đứng lên:
– Cút!
Lý Thất Dạ đẩy một tay ra.
Rầm!
Thanh niên chưa biết chuyện gì xảy ra đã bị Lý Thất Dạ đánh bay.
Lý Thất Dạ nhanh như tia chớp lao hướng Hoàng Phủ Phượng.
Hoàng Phủ Phượng giật mình kêu lên:
– Muốn chết!
Hoàng Phủ Phượng huơ đao chém, vũ đao cực kỳ sắc bén, dù là hoàng thể cũng không chịu nổi.
Rầm!
Lý Thất Dạ bình tĩnh vung tay đập mạnh xuống, vũ đao vỡ vụn. Hoàng PhủPhượng bị đánh bay hộc máu, nàng quá khinh địch, cho rằng một đao dễdàng giết Lý Thất Dạ, ai ngờ bị hắn đánh bay.
Hoàng Phủ Phượng hộc máu bay đi chưa kịp rơi xuống, Lý Thất Dạ nhanh đến mức khiến người không thể thấy rõ, hắn lắc người bóp cổ Hoàng PhủPhượng dán vách tường.
Hoàng Phủ Phượng bị Lý Thất Dạ bóp cổ như hạc trắng lơ lửng. Cần cổtrắng ngần nằm gọn trong tay Lý Thất Dạ, không thể cao quý ngẩng lênđược nữa.
Nam nữ đi theo Hoàng Phủ Phượng giật mình hét to một tiếng:
– Ngươi dám . . .!
Nhưng bọn họ ném chuột sợ vỡ đồ, Hoàng Phủ Phượng bị Lý Thất Dạ bóp cổ, đám người không dám xông lên.
Lý Thất Dạ không thèm nhìn bọn họ, hắn nhìn thẳng Hoàng Phủ Phượng, bình tĩnh nói:
– Vương hầu cũng dám giương oai trước mặt ta? Hai tay ta dính máu vương hầu nhiều còn hơn ngươi uống nước.
Hoàng Phủ Phượng sợ chết khiếp:
– Ta . . . Ta là quận chúa của Hổ Khiếu tông. Nếu . . . Nếu ngươi dám giết ta thì Hổ Khiếu tông tuyệt đối không tha cho ngươi!
Ánh mắt hờ hững của Lý Thất Dạ làm Hoàng Phủ Phượng sợ vô cùng, như thểhắn giết nàng dễ dàng như bóp chết một con kiến, bé nhỏ không đáng kể.
Lúc này một thanh âm trong trẻo êm tai vang lên:
– Hổ Khiếu tông xưng bá Đông Bách Thành rồi sao?
Một người đứng ở cửa cầu thang, mặc nam trang, phong hoa tuyệt thế.
– Băng thiếu cung chủ!
Đám nam nữ đi theo Hoàng Phủ Phượng vừa thấy nữ nhân kia thì biến sắc mặt, thụt lùi một bước.
Nữ nhân đột nhiên xuất hiện chính là Băng Ngữ Hạ.
Băng Ngữ Hạ nhàn nhã đứng đó, gấp quạt lại, bước tới gần nhìn Hoàng Phủ Phượng.
– Hổ Khiếu tông hù con nít còn được, muốn hù sợ Lý huynh thì ngươi ít ra phải lôi Phi Tiên giáo mới được.
Nhìn Băng Ngữ Hạ, đám tỷ muội Trì Tiểu Điệp ngây ngẩn. Băng Ngữ Hạ,truyền nhân của Băng Vũ cung. Băng Ngữ Hạ là truyền nhân của đế thốngtiên môn, một nhân vật cao cao tại thượng trong mắt các tiểu môn tiểuphái.
Lý Thất Dạ hờ hững tiếp lời Băng Ngữ Hạ:
– Phi Tiên giáo cũng không có gì ghê gớm.
Lý Thất Dạ ném Hoàng Phủ Phượng xuống như vứt rác.
Lý Thất Dạ không thèm nhìn Hoàng Phủ Phượng:
– Cút, hôm nay tâm tình của ta tốt, không muốn giết ngươi! Lần sau còndám xuất hiện trước mặt ta, tuy ta không thích giết nữ nhân nhưng sẽ tựtay giết ngươi!
Mặt Hoàng Phủ Phượng trắng bệch, lập cập bò dậy cùng đám nam nữ khácquay người bỏ chạy, không dám ở lâu hơn một giây. Hoàng Phủ Phượng sợteo tim.
Đám thiếu nữ ngồi ngây người. Mới rồi các nàng trêu chọc Lý Thất Dạ, cảm thấy hắn là tiểu quỷ nhỏ tuổi hơn bọn họ, vô hại. Nhưng bỗng chốc tiểunam hại vô hại biến thành cường giả thật sự. Vương hầu ở trong tay LýThất Dạ tựa như gà con, thay đổi đột ngột làm các nàng không lấy lạitinh thần, ngơ ngác nhìn hắn.
Lý Thất Dạ nhìn các thiếu nữ, lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
– Thời gian vui vẻ chơi cùng nhau bị thứ ngu ngốc tục không chịu nổi phá hủy.
Các thiếu nữ tỉnh táo lại, bọn họ nhìn Lý Thất Dạ rồi lại ngó nhau, không nói nên lời.
– Ô, cứ không chịu để ta giới thiệu mai mối cho, thì ra Lý huynh có sở thích này, tự mình tạo hậu cung lớn, kim ốc tàng kiều?
Băng Ngữ Hạ nhìn các nam nhân ngồi trên ghế, bộ dạng công tử ca phong lưu cười nói:
– Lý huynh, tục ngữ nói rượu ngon rất tuyệt nhưng đừng mê rượu. Một mình nuôi nhiều nữ hài tử như vậy . . . ngươi chịu nổi sao?
Bốp!
Lý Thất Dạ vỗ mông vêu của Băng Ngữ Hạ.
Băng Ngữ Hạ bị Lý Thất Dạ tập kích giật nảy mình, nhảy cẫng lên trốn ra xa:
– Ngươi làm cái gì?
Các thiếu nữ câm nín, đây là truyền nhân của Băng Vũ cung, một trong các nữ nhân trẻ mạnh nhất Đông Bách Thành, Lý Thất Dạ dám vỗ mông nàng, dám sàm sỡ nàng, quá khó tin.

Prev
Next