Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 442: Nhạc Nghị (2) tại website SStruyen.Net
Lần đầu tiên Trì Tiểu Điệpđến Thiên Đạo Viện, khi nàng vào mảnh thiên địa này nỗi lòng rung động.Nếu chỉ nghe tên sẽ cho rằng Thiên Đạo Viện chẳng qua là một học viện,suy nghĩ đó sai mười mươi.
Thiên Đạo Viện nói nó là một học viện chẳng bằng bảo nó là một cườngquốc to lớn, một vật khổng lồ. Thiên Đạo Viện thống ngự lãnh thổ núisông cực lớn, trong Đông Bách Thành chắc chỉ có Trường Hà tông là ngangngửa được với vật khổng lồ Thiên Đạo Viện.
Cuối cùng Nhạc Nghị đưa Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Điệp đáp xuống Đại Thếviện. Nói đây là một sân viện chẳng bằng nói nó là đại giáo. Nguyên ĐạiThế viện do mười mấy sơn cốc lớn, mấy chục ngọn núi vây quanh hình thành một khu vực, diện tích rộng lớn. Tiểu môn tiểu phái cũng không có tổđịa thần thổ khí thế như vậy.
Khi đáp xuống Đại Thế viện liền cảm nhận được tinh khí thiên địa đậmđặc, đừng nói tiểu môn tiểu phái, xem như là môn phái bình thường,truyền thừa bình thường thì trong tổ địa thần thổ của bọn họ chưa chắccó được tinh khí thiên địa đậm đặc như thế.
Có thể tưởng tượng thiên địa chi mạch đáng sợ cỡ nào, có tin đồn ThiênĐạo Viện chiếm địa mạch tốt nhất toàn Đông Bách Thành, có lẽ là tốt nhất toàn nhân hoàng giới.
Bởi vậy trăm ngàn năm qua không biết bao nhiêu đại nhân vật thèm muốnthánh thổ Thiên Đạo Viện, tiếc rằng cho đến nay không ai lay động đượcThiên Đạo Viện.
Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Điệp đi vào một ngọn núi. Nhạc Nghị được chỉ thịcủa cấp trên cho hai người một ngọn núi, đãi ngộ như thế là rất caotrong Đại Thế viện.
Dàn xếp hai người xong Nhạc Nghị nói:
– Đại Thế viện có hàng vạn đệ tử, nếu Lý huynh, Trì cô nương muốn quenbiết nhiều đồng đạo thì tại hạ có thể giới thiệu một ít cho hai vị.
Trì Tiểu Điệp hoàn toàn nghe theo Lý Thất Dạ sai bảo, nàng không phát biểu ý kiến gì. Lý Thất Dạ lắc đầu.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Không cần, ta tạm thời nghỉ ngơi.
Nhạc Nghị dặn dò một số tình huống Đại Thế viện cho Lý Thất Dạ biết:
– Vậy được rồi, mỗi ngày trong Đại Thế viện sẽ có giảng bài ở một đạocốc, hai canh giờ một lần, do trưởng bối Thiên Đạo Viện giảng bài. Haivị có thể tùy thời chọn khóa dạy mình thích.
Cuối cùng Nhạc Nghị khách sáo nói:
– Nếu nếu Lý huynh, Trì cô nương có chuyện gì thì tùy thời đến tìm ta.
Nhạc Nghị rất thắc mắc, không hiểu tại sao cấp trên chỉ định gã nghênhđón hai học sinh. Hai học sinh này không trải qua cuộc thi nào, khôngnộp học phí, Nhạc Nghị rất lấy làm lạ.
Đương thời có vô số thiên tài nhưng dù là ai thì Thiên Đạo Viện sẽ không cho đi cửa sau. Ví dụ thiên tài như Bá Hạ, Diệu Quang Cự Tử muốn vàoThánh Thế viện phải trả học phí trên trời, hoặc qua cuộc thi của ThiênĐạo Viện, thi đậu thì được vào. Trả tiền học phí cực đắt vào Thánh Thếviện còn có thi cơ bản, nếu không đậu thì dù ngươi giàu cỡ nào cũngkhông được vào. Muốn vào Thánh Thế viện toàn là thiên tài.
Còn thiên tài kỳ tài ngút trời nếu thi đậu hết cuộc thi sẽ được miễn học phí đắt đỏ. Các siêu thiên tài rất vui vẻ vượt ải chém tướng, đối vớibọn họ thì một hơi vượt qua cuộc thi là một loại vinh diệu.
Tuy tiêu chuẩn của Đại Thế viện là thấp nhất nhưng vẫn nghiêm khắc chấphành theo tiêu chuẩn. Đệ tử vào Đại Thế viện hoặc đóng tiền hoặc thi,nếu thi đậu tiêu chuẩn thì được giảm học phí.
Nhạc Nghị lấy làm lạ là Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Điệp không thi gì, cũngkhông nộp học phí. Trì Tiểu Điệp thì thôi đi, nàng là công chúa Sư Hốngquốc, trong Thiên Đạo Viện có rất nhiều nhân vật như vậy. Vấn đề ở chỗLý Thất Dạ lai lịch bí ẩn.
Nhạc Nghị khó hiểu là nếu Lý Thất Dạ có lai lịch kinh thiện thì sẽ không vào Đại Thế viện mà nên đi Thánh Thế viện. Huống chi dù Lý Thất Dạ làthiên tài ghê gớm thì Thiên Đạo Viện không thể nào mở cửa sau đặc biệtcho hắn. Tổ Hoàng Võ Diệu Quang Cự Tử, thần nhân Cơ Không Vô Địch cườngđại, vô địch đúng không? Nhưng bọn họ muốn vào học viện mạnh hơn thìphải thi!
Đối với Thiên Đạo Viện thì thiên tài không đáng giá tiền. Từ vạn cổ dếnnay có rất nhiều thiên tài đi học trong Thiên Đạo Viện, tiên đế khi còntrẻ đều từng đọc sách tại đây. Tại đương thời thì thiên tài có là gì?
Vấn đề là bây giờ Thiên Đạo Viện mở cửa sau cho Lý Thất Dạ, thần nhân Cơ Không Vô Địch cũng không được đãi ngộ như thế. Mở cửa sau cho một học
sinh, dù là nam nhân trung niên, hay thái thượng trưởng lão Thiên ĐạoViện cũng không có quyền lực như thế. Thứ tự tuyển nhận của Thiên ĐạoViện luôn được chấp hành nghiêm khắc, bất cứ ai đều không được dùngquyền lực làm chuyện riêng, đây là một trong những nguên nhân Thiên ĐạoViện sừng sững đến bây giờ.
Có thể đi cửa sau, nhưng phải được hai vị lão tổ gật đầu.
Lão tổ Thiên Đạo Viện có lai lịch ngút trời, cơ bản không hỏi chuyệnđời, phong ấn ngủ say. Nếu không có chuyện lớn lao thì không thể kinhđộng lão tổ được.
Nay cấp trên cho Lý Thất Dạ đi cửa sau nghĩa là được lão tổ gật đầu,điều này khiến Nhạc Nghị khó hiểu. Nếu lão tổ đã đồng ý thì Lý Thất Dạnên chọn Thánh Thế viện mới đúng, cố tình hắn vào Đại Thế viện, thật kỳlạ.
Tiễn Nhạc Nghị đi, Trì Tiểu Điệp sửa sang lại phòng Lý Thất Dạ cư ngụ.Trước kia Trì Tiểu Điệp không bao giờ ngờ nàng sẽ làm việc này, nhữngchuyện lặt vặt nên là người hầu làm. Hôm nay Trì Tiểu Điệp lại làm những chuyện đó.
Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Điệp sống một mình trong một viện, không gian rộnglớn. Trì Tiểu Điệp hầu hạ Lý Thất Dạ tẩy rửa xong hắn liếc nàng một cái.
Lý Thất Dạ nói:
– Có vấn đề gì cứ hỏi, trong thời gian này nàng đã thay đổi nhiều, có vài chuyện có thể cho nàng tăng kiến thức.
Trì Tiểu Điệp kiềm không được mở miệng hỏi:
– Ma Cô là ai?
Vấn đề này nghẹn trong lòng Trì Tiểu Điệp đã lâu, nàng không dám hỏi.
Mỗi lần nhắc tới Ma Cô là Bành lão đạo sĩ Trường Sinh Viện bí ẩn khólường sẽ hoàn toàn biến sắc mặt, đủ nói lên Ma Cô lai lịch kinh thiên,có thể đâm thủng trời.
Lý Thất Dạ nhìn Trì Tiểu Điệp, từ từ hỏi:
– Có từng nghe nói về Hư Xung tiên nhân không?
Đoạn thời gian này Trì Tiểu Điệp thay đổi rất nhiều, nàng cố gắng rènluyện, tiến bộ rất lớn, tâm tính cũng khá, đây là lý do Lý Thất Dạ mangnàng đến Thiên Đạo Viện. Nếu Trì Tiểu Điệp không thay đổi Lý Thất Dạ sẽđưa nàng về Sư Hống quốc, hắn đặc biệt quan tâm Trì gia.
Trì Tiểu Điệp nghiêng đầu, cẩn thận ngẫm nghĩ, lắc đầu nói:
– Chưa từng nghe tên này, là tiên nhân thật sự sao?
– Điều này nói lên nàng chưa tới đẳng cấp kia, cũng không lạ. Đương thời người biết Hư Xung tiên nhân chắc chỉ có đám lão bất tử núp trong quantài.
Lý Thất Dạ không trách Trì Tiểu Điệp, tiếp tục bảo:
– Vậy chắc nghe nói qua Vương Viễn?
– Á thánh Vương Viễn! Tổ trùng hưng Thiên Đạo Viện!
Trì Tiểu Điệp vội trả lời:
– Tuy Vương Viễn đã qua đời thật lâu nhưng trong Đông Bách Thành này thánh danh không yếu.
Vương Viễn chưa thành tiên đế nhưng nổi tiếng như tiên đế, đủ chứng minh gã có sức ảnh hưởng cỡ nào.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Vương Viễn nổi tiếng nhưng Thiên Đạo Viện còn một nhân vật kinh thiên khác, đó là Hư Xung tiên nhân.