Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 249: Tinh Không Thiên Bàn (2) tại website SStruyen.Net
Nhưng mà, liền là một cái đế văn, y nguyên không thể mở ra rương đá, đây là lần thứ nhất Cơ KhôngKiếm gặp được chuyện bất khả tư nghị như thế, trong mắt hắn xem ra, Đếvật là không gì làm không được !
– Đế vật mặc dù không tệ.
Lão đầu híp mắt, cười híp mắt nói ra:
– Nhưng mà, so với hắc kiếm của cô nàng kia, đó là kém xa. Hắc kiếm kiachính là Dạ Đề Tiên Đế tuổi nhỏ sử dụng, từng biển máu ngập trời, trênsát chư thần, dưới trảm hung ma. Đương nhiên, nếu như ngươi còn muốn thử lại, vậy tiếp tục, ngươi còn có hai lần cơ hội.
Lời của lão đầu vừa ra, để người ở chỗ này cũng không khỏi vì đó sợ hãi, thoáng cái xem lên hắc kiếm mà nữ tử áo đen vuốt ve, thấy hắc kiếm này, tất cả mọi người không khỏi trong nội tâm phát lạnh, nhịn không đượclui về phía sau một bước. Mặc cho ai cũng không nghĩ tới, thanh hắc kiếm này lại là thần kiếm mà Dạ Đề Tiên Đế dùng qua, dù là thuở thiếu thờisở dụng qua, y nguyên đáng sợ vô cùng, mặc kệ ai cũng phải kiêng kị ba phần!
Bị lão đầu mang mũ giấy trước mắt một cái nói toạc ra lai lịch hắc kiếmcủa mình, nữ tử áo đen hai mắt phát lạnh, sát ý như kiếm, tựa như có thể giết phá thiên khung.
– Nha đầu, ngươi còn kém xa lắm, coi như lão tổ của ngươi đến, cũng phải cuộn lại cho ta!
Lão đầu khoan thai, căn bản cũng không có đem sát ý của nữ tử áo đen để ở trong mắt, nữ tử áo đen sát ý rơi vào trên người của hắn, tựa như làgió xuân phật mặt, căn bản không đủ thành đạo.
Mặc dù nữ tử áo đen sát ý ngập trời, tuyệt hậu hung lệ, nhưng mà, lúcnày nàng cũng minh bạch gặp được cao nhân, không dám tùy tiện ra tay.
– Còn muốn thử hay không?
Lão đầu thu hồi ánh mắt, híp mắt nhìn lấy Cơ Không Kiếm đứng trước rương đá nói ra.
Cơ Không Kiếm dậm chân một cái, thu hồi nghiên đá của mình, mặc dù không cam lòng, nhưng vẫn là lui qua một bên. Mặc dù nghiên đá của hắn nghịch thiên, nhưng mà, với tư cách Đế vật, nghiên đá còn dư lại mực nước đãrất ít, không dùng đến mấy lần, hắn đương nhiên là vô cùng trân quý, sẽkhông dễ dàng vận dụng, dạng Đế vật này ở thời điểm nguy hiểm là cóthể cứu hắn một mạng!
– Còn có người muốn thử sao?
Lão đầu cười híp mắt nhìn lấy tất cả mọi người, chậm rãi nói ra:
– Lão hủ ở chỗ này bày quầy bán hàng mãi cho đến Cổ Nhai kết thúc, nếucó ai nghĩ đến thử một lần, tùy thời hoan nghênh. Đương nhiên, cũng hoan nghênh mọi người hô bằng gọi hữu đến, đem tin tức tốt như vậy nói chobằng hữu trưởng bối. Bất luận là ai, chỉ cần có thể mở ra rương đá, bakiện bảo vật liền chọn một kiện.
Lời của lão đầu lập tức làm cho tất cả mọi người im lặng, thậm chí cóngười là muốn nhảy dựng lên chửi, đây không phải hố người sao? Ngay cảđế văn cũng mở không ra rương đá, những người khác có thể mở ra cáirương đá này sao? Trừ khi Tiên Đế Bảo khí hoặc Tiên Đế chân khí đến,bằng không thì, còn có đồ vật gì có thể mở ra đồ chơi này?
Mặc dù ba kiện bảo vật trước mắt bất luận thứ nào đều để người hâm mộ,nhưng mà, ngay cả đế văn cũng mở không ra, những người khác cũng đừngnghĩ, muốn mở ra rương đá này, vậy đơn giản liền là nằm mơ ban ngày.
Người ở chỗ này cũng vì đó im lặng, vốn tưởng rằng là đĩa bánh trên trời rơi xuống, hiện tại bọn hắn đều có thể chết tâm này, muốn mở ra cái rương đá kia, vậy chỉ sợ là so với lên trời còn khó hơn!
– Mở ra rương đá, chuyện này cũng không có gì khó khăn, một bữa ăn sáng mà thôi.
Nhưng mà, thời điểm mọi người ở đây im lặng, một thanh âm tự nhiên tự tại vang lên.
Nói như vậy vừa ra, tất cả mọi người thoáng cái nhìn đi qua, vừa thấy là một tiểu tử bình thường không có gì lạ nói lời như vậy, lập tức rấtnhiều người khó chịu, lại gặp bên người tiểu tử bình thường không có gìlạ này còn có hai tuyệt thế đại mỹ nữ tương bồi, vậy thì càng làm tất cả mọi người khó chịu, ngay cả Cơ Không Kiếm cũng hừ lạnh một tiếng.
– Tiểu huynh đệ nói thật là có nắm chắc.
Lão đầu lập tức ngẩng đầu lên, híp mắt, nhìn lấy vị thiếu niên bình thường không có gì lạ này!
Lý Thất Dạ một mực đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt nở nụ cười, lúc này mới chậm rãi đi tới, nhìn nhìn cái rương đá này, bình tĩnh nói ra:
– Đối với ta mà nói, mở ra cái rương đá này như ăn cơm dễ dàng.
– Hừ, da trâu không phải dựa vào thổi !
Lý Thất Dạ nói như vậy lập tức để rất nhiều người ở đây khó chịu, ở đâycó Vương Hầu, Chân Nhân thậm chí là Cổ Thánh người người đều kiêng kỵ!Bọn hắn đều không thể mở ra cái rương đá này, nhưng mà, tiểu quỷ mườilăm mười sáu tuổi trước mắt này lại khẩu xuất cuồng ngôn!
– Khẩu khí thật lớn!
Coi như là Cơ Không Kiếm cũng không khỏi hừ lạnh một tiếng, hắn vừa rồichưởng Đế vật, lấy một chữ “Mở” đế văn cũng không thể mở ra rương đá,hiện tại tiểu bối vô danh trước mắt vậy mà khẩu xuất cuồng ngôn, lạidám nói mở ra cái rương đá này như ăn cơm dễ dàng, này làm sao có thểlàm cho hắn thoải mái đây?
Lý Thất Dạ căn bản không để ý tới đám người, nhìn lấy rương đá, nở nụ cười.
Lão đầu híp mắt, nhìn lấy Lý Thất Dạ, cũng nói ra:
– Tiểu huynh đệ đã có nắm chắc như vậy, vậy nhanh mở ra, nếu như mở ra,ba kiện bảo vật trước mắt tùy ngươi chọn một kiện, còn do dự cái gì?
Lý Thất Dạ nhìn ba kiện bảo vật một cái, bình tĩnh nói ra:
– Ba kiện bảo vật này, nói thật ra, bảo vật mặc dù không tệ, nhưng, còn không vào pháp nhãn của ta!
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, lập tức đưa tới vô số ánh mắt nhìn hằm hằm,cái này nói đùa gì vậy, Đại Hiền chân khí, Đại Hiền thọ bảo còn khônglọt pháp nhãn! Dạng thổi da trâu này thổi cũng quá lớn đi.
– Ha ha, khẩu khí thật lớn nha.
Có tu sĩ biết lai lịch của Lý Thất Dạ không khỏi âm dương quái khí nói:
– Ba vạn năm trước, Tẩy Nhan Cổ Phái có lẽ còn có thể thổi da trâu dạngnày, nhưng Tẩy Nhan Cổ Phái hôm nay cũng chỉ bất quá là tam lưu môn phái mà thôi, chỉ sợ dốc toàn lực cũng chưa chắc có thể lấy ra được mộtkiện Đại Hiền chân khí. Hôm nay chỉ là một tên tiểu bối của Tẩy Nhan CổPhái cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, không đem Đại Hiền chân khí để ởtrong mắt, chuyện này thật sự là quá hoang đường!
Đối với lời nói loại âm dương quái khí này, Lý Thất Dạ ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn hắn một cái, từ bên trong ba kiện bảo vật lấy ra quyển“Lục Thú trận đồ”, nói ra:
– Quyển trận đồ này còn có thể, có điều, muốn ta mở ra rương đá, chỉ làmột quyển trận đồ này còn không được, lại thêm một kiện đồ vật.
– Ngươi muốn cái gì?
Lão đầu cũng không khỏi ánh mắt ngưng tụ, nhìn thẳng Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ tự nhiên tự tại nói ra:
– Vật ta muốn cũng rất đơn giản, nếu như trên người của ngươi có TinhKhông Thiên Bàn, đem nó cho ta, ta giúp ngươi mở ra rương đá!