Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 244: Cổ nhai (3) tại website SStruyen.Net
Bọn hắn đều rất rõ ràng,người ra vào Cổ Nhai, không phải xuất thân đệ tử của đại môn phái liềnlà một phương hùng chủ, những người này đều là mắt sáng như đuốc, hàngtiện nghi của bọn hắn căn bản không nhập pháp nhãn của những người này,nếu lừa loại nhân vật này, đó là tự tìm đường chết.
Lúc đám người Lý Thất Dạ còn không có đi Cổ Nhai, Cổ Nhai cũng đã phithường náo nhiệt, rộn rộn ràng ràng, người đến người đi, có Vương Hầu,có Chân Nhân, thậm chí có Cổ Thánh qua lại! Càng đừng nói là truyền nhân đệ tử của các đại giáo cương quốc.
Ở trong Cổ Nhai, không biết có bao nhiêu Thánh tử công chúa, cự tử vương tôn của đại giáo cương quốc xuất nhập, những người này đều là thế hệvung tiền như rác, bọn hắn đều muốn ở bên trong Cổ Nhai chọn lựa muađược bảo vật mình ngưỡng mộ trong lòng.
Đồng thời, cũng có một chút tu sĩ thế hệ trước như lão hồ ly cũng đến Cổ Nhai đào bảo, bọn hắn muốn lấy giá cả rẻ tiền mua được bảo vật kỳ trântrân quý, đương nhiên, người dám đến đào bảo đều là có chút tài năng.
Bên trong Cổ Nhai phi thường náo nhiệt, đừng nói là rất nhiều cường giảthế hệ trước giá lâm nơi này đào bảo, chào hàng bảo vật của mình, ngaycả rất nhiều tu sĩ tuổi trẻ cũng đều nhao nhao đến Cổ Nhai, có tham gianáo nhiệt, cũng có vì đào bảo mà đến, càng là có mang mục đích khác. . .
Có thể nói, Cổ Nhai là tàng long ngọa hổ, càng là địa phương để một đờithiên tài tuổi trẻ tụ hợp, không biết bao nhiêu thiên tài nguyện ý giá
lâm Cổ Nhai, hô bằng gọi hữu, sói đi hổ khiếu, đặc biệt làm cho ngườichú mục.
Cái gì Thánh tử công chúa, càng là độc lĩnh, phô trương cực lớn, để cho người ta vì đó sợ hãi thán phục.
– Đó là Thanh Tú Vân quốc Tú Sắc công chúa a, có thể nói Đại Trung Vực đệ nhất mỹ nữ, tuyệt thế vô song.
Lúc này có phượng liễn giá lâm Cổ Nhai, có người sợ hãi thán phục nói.
Chỉ thấy phượng liễn do Ngũ Sắc Thiên Hộc lôi kéo, thời điểm hai cánhnó mở ra, đủ che khuất bầu trời, phượng liễn chính là thần kim tạothành, trên liễn ngồi một tuyệt thế mỹ nữ, toàn thân tụ tập Nam quốc túlệ, tựa như là thủy trạch minh châu, lại như là Linh Sơn cẩm tú, toànthân tụ linh khí của thiên địa, tập sơn hà chi tú!
Cũng có thanh niên là năm ba Vương Hầu vây quanh, như chúng tinh phủngnguyệt, xuất hành có bảo thuyền thay đi bộ, khí thế cuồn cuộn, để tu sĩchỉ trỏ nói ra:
– Đây không phải là Thánh tử Kỳ Sơn Thánh Địa sao? Từng nghe nói, hắn cùng với Thánh Thiên Đạo Tử kết bái.
Cũng có một đời thiên tài tuổi trẻ độc bộ mà đi, nhưng mà, nhân kiệtliền là nhân kiệt, nhân trung long phượng, bất luận là đi tới chỗ nàođều làm người khác chú ý, như Bảo Trụ Thánh Tử, khi hắn bước vào CổNhai, không biết dẫn tới bao nhiêu tu sĩ vì đó kinh sợ.
Bảo Trụ Thánh Tử thân như thần nhạc, mặc dù một mình mà đi, điệu thấpthu liễm, nhưng mà, hắn coi như là khiêm tốn nữa, khí thế đại thànhHoàng thể y nguyên để hắn hạc giữa bầy gà, thậm chí là để nữ tu sĩ vì đó hâm mộ, không khỏi sống động nói:
– Thánh tử coi như là khiêm tốn nữa, cũng là nhân trung long phượng, bất luận đi tới chỗ nào, đều là vạn chúng chú mục!
Cũng có người thời điểm bước vào Cổ Nhai, để cho người ta nhượng bộlui binh. Từng có một nữ tử bước vào cổ nhai, nữ tử này khoảng hai mươi, áo đen hắc kiếm, nàng ôm kiếm tới, sát ý ngập trời!
Nữ tử này dáng người cao đào, thân thể nở nang thanh tú đẹp đẽ, một bộđồ đen mặc ở trên người, buộc vòng quanh đường cong nở nang mê người kia của nàng, nàng độc bộ mà tới, mạnh mẽ tuyệt mỹ! Nhưng mà, nàng độc bộtới, ôm ấp hắc kiếm, cả người như là thần kiếm ra khỏi vỏ, tràn đầy sát khí, đây không phải sát khí lạnh lẽo, mà là sát khí sát phạt vô tình!
– Truyền nhân Kiếm Thần Thánh Địa …
Thấy nữ tử này, bất luận là ai, cũng không khỏi nhượng bộ lui binh,trong nội tâm phát lạnh, không có tu sĩ dám tới gần, chớ nói chi là tiến lên bắt chuyện!
Giá lâm Cổ Nhai, thế hệ trẻ tuổi có thể nói là độc lĩnh, mà đồng thời,thế hệ trước càng là có đại nhân vật ở trong đó, một ít tồn tại thậm chí là siêu việt Cổ Thánh, để cho người ta nghe đến đã biến sắc!
Cổ Nhai rộn rộn ràng ràng, tu sĩ tới nơi này mua bán rất nhiều, nhưngmà, cùng tiểu thương trên đường phố Thiên Cổ thành lại khác biệt, mặc dù Cổ Nhai náo nhiệt vô cùng, nhưng mà, rất ít người bán la thét, cực lựcđề cử đồ đạc của mình, dù sao, có thể lấy đồ tới nơi này bán, đều làđồ tốt, là người biết hàng, không cần người bán la thét.
Ở trên Cổ Nhai, có tu sĩ trẻ tuổi bán bảo vật, càng nhiều hơn chính làtu sĩ lớn tuổi, có người là xuất ra bảo vật của mình hướng bên đườngđặt, không nói hai lời, ngồi xếp bằng ở chỗ kia, cũng có người ở trướcmặt mình lập một cái chiêu bài, nói rõ muốn bán vật gì, muốn thu mua vật gì!
Mọi người bán đều có chỗ khác biệt, có người lấy vật đổi vật, cũng cóngười lấy Tinh Bích giao dịch, càng là có người đổi đan dược, đổi kỳtrân. . .
Lý Thất Dạ bước vào Cổ Nhai, thời điểm bọn hắn vừa bước vào Cổ Nhai,đưa tới không ít gợn sóng, Lý Thất Dạ tướng mạo thường thường, ngượclại không hấp dẫn người chú ý, nhưng mà, Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiềubên cạnh hắn lại khác biệt, một cái là tuyệt thế mỹ nữ hàn mai ngạotuyết, một cái là vưu vật vô song nghiêng nước nghiêng thành, có hai nữtử như thế làm bạn, bất luận là đi tới chỗ nào, đều giống nhau có thểlàm cho người chú mục.
– Đây không phải là Lý tiên tử cùng Trần công chúa sao?
Nhìn thấy hai nữ tử làm bạn mà đi, dẫn tới quá nhiều kinh diễm.
Trong lúc nhất thời, không biết có bao nhiêu ánh mắt có thể giết chếtngười hướng trên người Lý Thất Dạ ném đi, một tiểu quỷ bình thường phổthông tầm thường, bên người lại có hai vị mỹ nữ tuyệt thế khuynh quốclàm bạn, hơn nữa còn là thiên chi kiêu nữ tiếng tăm lừng lẫy của đươngkim Trung Đại Vực, diễm phúc như vậy, này làm sao không khiến người taghen ghét đây!
Ở bên trong vô số ánh mắt ghen ghét giết người, Lý Thất Dạ căn bản cũngkhông coi như một sự việc, bình chân như vại, cước bộ nhẹ nhàng, khoanthai ung dung hành tẩu ở phía trên Cổ Nhai.
Cổ Nhai thật đúng là chỗ tốt, có thuỷ tạ ban công, ở chỗ này, khôngchỉ là để cho người ta có thể buôn bán, càng có thể để người ta ở chỗnày hô bằng gọi hữu, túm năm tụm ba đoàn tụ một đường.
Cổ Nhai phi thường náo nhiệt, hơn nữa đất đai cực kỳ rộng lớn, khôngphải một hai lần liền có thể xem hết, Lý Thất Dạ hành tẩu ở phía trên Cổ Nhai, ánh mắt bị không ít bảo vật hấp dẫn.
Có lão tu sĩ ngồi trong một góc ban công, tạo một cái thẻ bài rất lớn, phía trên ghi: “Thu Ngân Thần Diệp, Thiết Hà tuyền!”
Cũng có tu sĩ ở trước mặt thả một cái rương lớn, phía trên viết chữ to: “Bán Thánh dược, đổi một quyển Hỏa Linh thọ pháp!”