“Nơi khác cái rắm.”
Lời của ba vị Chí Tôn càng khiến tâm tình của Huyết Thương Thiên cùng Kiếm Hoàng Dận phẫn nộ quát mắng.
Chỉ bất quá ba vị Chí Tôn vừa xuất hiện đều là nhân vật đứng đầu của các thế lực, thực lực còn mạnh hơn hai người bọn hắn, vì vậy cả hai cũng biết có sự xuất hiện của ba người này, rất khó để có thể tiếp tục chiến đấu.
Nghĩ đến đây, Kiếm Hoàng Dận lạnh lùng nghiến răng:
“Huyết Kiếm Ngục giết chết trưởng lão Kiếm Phách Tộc chúng ta, còn cho cường giả bắt cóc hai thiên tài hàng đầu là thiếu chủ và tiểu thư, làm sao có thể bỏ qua như vậy?”
“Câm miệng!” Huyết Thương Thiên nộ hống: “Kiếm Phách Tộc các ngươi vừa ăn cắp vừa la làng, thi thể Thiếu Chủ chúng ta còn chưa lạnh, đầu cũng bị chém mất, trưởng lão mất cả xác, ngươi còn dám vu oan giá họa chúng ta bắt cóc hậu bối?”
Ba vị Chí Tôn quan sát hiện trường, quả nhiên phát hiện thi thể của Huyết Thiên Nhai và bà lão Kiếm Phách Tộc, nhất thời hiểu ra vì sao Huyết Thương Thiên cùng Kiếm Hoàng Dận nổi giận đến như vậy.
“Các vị nên hiểu đạo lý, một khi đã vào Kiếm Mộ tranh đoạt cơ duyên thì phải chấp nhận đối mặt nguy cơ sinh tử, ngay cả tiểu tử Đường Lãnh của tộc ta cũng đã chết chưa rõ nguyên do, lão phu cũng không thất thố như các vị.” Lão tổ Đường Lang Kiếm Tộc – Đường Liệt Không mở miệng.
“Hừ, ngươi nói thì hay lắm, Đường Lãnh chỉ là thiên tài hạng hai của các ngươi, nếu đổi lại kẻ chết là Đường Diệm, ngươi còn bình tĩnh được không?” Huyết Thương Thiên mở miệng chế nhạo.
Đường Liệt Không nhíu mày không đáp, quả thật tầm quan trọng của Đường Lang Kiếm Tộc là Đường Diệm, Đường Lãnh có chết thì nhân vật lão tổ như hắn cũng không quan tâm.
Đối với các đại thế lực, để có thể duy trì địa vị đỉnh cao qua vô vàn thế hệ, bọn hắn vẫn luôn chú trọng bồi dưỡng hậu bối thiên tài, nếu một thế lực không có nguồn lực trẻ trung để kế thừa, vậy thế lực đó cách ngày diệt vong đã không còn xa.
Vậy nên tầm quan trọng của những thiên tài đứng đầu thế lực luôn được cao tầng quan tâm.
Bất kể là Huyết Thiên Nhai, Kiếm Thanh hay Kiếm Huyền đều là thiên tài đứng đầu của các Chí Tôn Thế Lực, việc mất đi bọn hắn là tổn thất rất lớn, không biết bao lâu trong thế lực mới lại xuất hiện hậu bối đủ thiên phú thay thế.
“Hừ, các vị đã hiểu rõ đạo lý hậu bối kế thừa quan trọng như vậy, tại sao còn phá hoại Kiếm Mộ?” Phái Chủ Khai Tinh Kiếm Phái – Khai Thế Quân nghiêm nghị mở miệng:
“Nên nhớ rằng cứ 365 năm một lần, Kiếm Mộ là nơi cung cấp rất nhiều truyền thừa cho hậu bối tại Kiếm Châu, để Kiếm Châu có thể huy hoàng vĩnh kiếp, ngoài ra nó còn là nơi an nghỉ của rất nhiều tiền bối thế hệ trước, các vị chẳng lẽ muốn phá hủy một nơi như vậy hay sao?”
“Hành vi như thế, vừa bất trung, vừa bất nhân, vừa bất nghĩa!”
Lời của Khai Thế Quân hợp tình hợp lý, nhân vật tu đến Chí Tôn đương nhiên hiểu rõ, đó là lý do vì sao bọn hắn vẫn luôn duy trì Kiếm Mộ, chưa từng tham lam tranh đoạt cho riêng thế lực của mình.
Huyết Thương Thiên cùng Kiếm Hoàng Dận cũng đè nén lửa giận trong lòng, nộ khí nói:
“Vậy ai cho chúng ta một câu công đạo?”
Lúc này người im lặng từ đầu đến cuối là tộc trưởng của Hồn Kiếm Tộc – Hồn Sát Chí Tôn cũng chậm rãi mở miệng phân tích:
“Dựa vào hiện trường và những gì các vị kể lại, chưa chắc Huyết Kiếm Ngục và Kiếm Phách Tộc thật sự va chạm, không loại trừ khả năng có một phương thứ ba nào đó ra tay, tính kế để hai vị đại chiến với nhau, từ đó ung dung đào thoát.”
Lời vừa nói ra, sắc mặt của mọi người đều thay đổi.
“Haha, lão phu cũng đã nghĩ đến việc này, dù sao thì Truyền Tống Trận được kích hoạt so với thời gian Thiếu Chủ chết đi không khớp.” Huyết Thương Thiên cười lạnh:
“Nhưng thử hỏi ở khắp Kiếm Châu này, người phương nào đủ bản lĩnh làm ra hành vi tày trời như vậy?”
Nghe Huyết Thương Thiên nói, các vị Chí Tôn cũng hơi nhíu nhíu mày.
Đích thật là vậy, mọi chuyện nghe thì đơn giản, thực chất để làm được không hề dễ dàng chút nào.
Đầu tiên là phải có thực lực để đánh bại hai phương thế lực, cướp đoạt thủ đoạn bảo mệnh của đối phương, rồi còn gan to bằng trời, dám tính kế cả hai thế lực cấp Chí Tôn.
Phải biết rằng trong tay Huyết Thiên Nhai vừa có Binh Nhân Tộc, vừa có tiệm cận Chí Bảo, còn Kiếm Thanh, Kiếm Huyền đám người cũng là Thiên Địa Sủng Nhi, thiên phú chiến đấu vượt xa người thường…đó là chưa kể người hộ đạo của họ đều là trưởng lão hàng đầu các thế lực, trong hàng ngũ Thánh Đế Viên Mãn thanh danh hiển hách.
“Bổn tôn không có hứng thú giúp hai vị tìm ra nguyên nhân và thủ phạm, chỉ cần hai vị không tiếp tục đấu bên trong Kiếm Mộ là được.” Khai Thế Quân điềm nhiên nói.
Hắn chỉ không muốn gây tổn hại đến Kiếm Mộ mà thôi, về phần ai là thủ phạm lại chẳng có chút hứng thú nào.
Huyết Kiếm Ngục và Kiếm Phách Tộc đi nơi khác cá chết lưới rách cũng không liên quan gì đến hắn.
“Phái Chủ nói đúng.” Đường Liệt Không cùng Hồn Sát Chí Tôn tán thành, bọn hắn cũng có suy nghĩ như vậy.
Nào ngờ đến lượt Huyết Thương Thiên cùng Kiếm Hoàng Dận trở mặt, cùng nhau buông lời uy hiếp:
“Khả năng rất cao thủ phạm là người trong thế lực của các vị, bởi vì chỉ có Chí Tôn Thế Lực mới đủ bản lĩnh làm ra hành vi như thế, mà các vị ở đây đều là Chí Tôn Thế Lực!”
“Nếu không hỗ trợ chúng ta tìm ra thủ phạm, chúng ta không ngại thỉnh Ngục Chủ và Tộc Trưởng đích thân đến đại chiến, đến khi tra ra thủ phạm thì thôi.”
“Các ngươi…” Đến lượt ba vị Chí Tôn nhíu chặt chân mày, trong lòng bọn hắn cũng có chút chột dạ, cũng không xác định được thủ phạm có phải hậu bối thiên tài nhà mình hay không.
“Nói thế cũng không đúng.” Đường Liệt Không vuốt râu:
“Kiếm Mộ vẫn có những Chí Tôn Thế Lực và thiên tài hàng đầu từ các địa phận khác đến, không chỉ giới hạn trong phạm vi Kiếm Châu.”
“Thậm chí có khả năng là tán tu nào đó đạt được truyền thừa khủng bố trong Kiếm Mộ, từ đó nhất phi trùng thiên, đủ bản lĩnh làm ra chuyện tày trời…khả năng này tuy thấp nhưng không phải không thể xảy ra.”
“Hừ, vậy cứ điều tra toàn bộ những kẻ đang có mặt trong Kiếm Mộ là được.” Huyết Thương Thiên quyết đoán.
“Điều tra bằng cách nào? Chẳng lẽ sưu hồn tất cả người đang có mặt? hành vi như thế ngay cả Chí Tôn Thế Lực cũng không làm nổi, sẽ đắc tội vô số thế lực, kiến cắn chết voi.” Kiếm Hoàng Dận chế nhạo.
“Ếch ngồi đáy giếng.” Huyết Thương Thiên nhếch miệng, nhìn sang Hồn Sát Chí Tôn chắp tay:
“Nghe nói Hồn Kiếm Tộc sở hữu một kiện Chí Bảo gọi là Tinh Hồn Thị Tâm Kính, đây là kiện Chí Bảo dùng để gia tăng mức độ tinh khiết cho Linh Hồn và rèn luyện tâm cảnh, nhưng đồng thời cũng là kiện Chí Bảo có thể chiếu vào Linh Hồn, từ đó xem thấu nội tâm của vạn vật từ Chí Tôn trở xuống.”
“Hy vọng Hồn Sát Chí Tôn hỗ trợ một lần, vận dụng Tinh Hồn Thị Tâm Kính phản chiếu tất cả những kẻ có mặt trong Kiếm Mộ, giúp chúng ta tìm ra hung thủ.”
Ánh mắt đám người lấp lóe, còn có chuyện như vậy?
“Huyết Kiếm Ngục các vị hiểu biết không ít.” Hồn Sát Chí Tôn híp mắt lại.
Đám Huyết Kiếm Ngục này tình báo rất khá, không hổ danh là lũ sát thủ ưa thích rình rập dùng thủ đoạn hèn hạ, vậy mà biết được Hồn Kiếm Tộc sở hữu Tinh Hồn Thị Tâm Kính, đây chính là bí mật a.
“Haha, tình cờ nghe qua.” Huyết Thương Thiên cười nhạt:
“Lão phu biết vận dụng Chí Bảo sẽ tiêu hao rất nhiều, nguyện cống hiến 2000 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm làm phí dụng.”
“Nếu tìm ra hung thủ, Kiếm Phách Tộc sẽ nợ Hồn Kiếm Tộc một ân tình.” Kiếm Hoàng Dận cũng mở miệng chứng minh thành ý.
“Các vị chờ bổn tọa một chút.” Hồn Sát Chí Tôn chậm rãi nhắm mắt lại.
Hắn bắt đầu câu thông với Hồn Kiếm Thiếu Chủ, xem thử chuyện lần này có liên quan gì đến Hồn Kiếm Tộc của mình hay không.
Một khi thủ phạm là đám người Hồn Kiếm Thiếu Chủ, việc vận dụng Tinh Hồn Thị Tâm Kính khác nào lạy ông tôi ở bụi này?
Cũng may sau khi Hồn Kiếm Thiếu Chủ thề thốt khẳng định mình không liên quan gì đến Huyết Kiếm Ngục và Kiếm Phách Tộc, Hồn Sát Chí Tôn mới hài lòng gật gù, hướng hai người Huyết Thương Thiên và Kiếm Hoàng Dận đồng ý:
“Tốt, các vị phong tỏa toàn bộ lối ra thoát khỏi Kiếm Mộ, chỉ để lại một cổng duy nhất, Tinh Hồn Thị Tâm Kính sẽ chiếu rọi tại nơi đó, xem thấu linh hồn, tìm ra kẻ nào là thủ phạm.”
“Haha, cảm tạ!” Huyết Thương Thiên và Kiếm Hoàng Dận vui mừng.
Không hề do dự, cả hai ngửa đầu gầm thét: “Chí Tôn Pháp Tướng – hiện thân!”
ẦM ẦM!
Toàn bộ Kiếm Mộ một lần nữa kịch liệt lắc lư.
Trong khoảnh khắc, hai thân ảnh khổng lồ, chân đạp đại địa, đầu đội hoàng vũ, kích thước to lớn như xuyên thấu cả bầu trời, chạm đến vô hạn tinh không hàng lâm.
Phía sau lưng Huyết Thương Thiên là một tôn Chí Tôn Pháp Tướng đỏ rực như máu ngưng tụ thành, trên cơ thể khoác chiến giáp như vô số thanh gông xiềng, tay trái cầm một thanh Huyết Kiếm đầy gân guốt, tay phải cầm một cái Địa Ngục Máu.
“Huyết Ngục Chấp Pháp, xếp hạng 100 trên Pháp Tướng Bảng!” Đám người trịnh trọng nói.
Không hề thua kém, sau lưng của Kiếm Hoàng Dận cũng hiện lên một tôn cự nhân có hình dạng giống hắn y như đúc, chỉ bất quá trên thân cự nhân này là vô số khối xương cốt sắc bén như Kiếm lòi ra, nguy hiểm và dữ tợn.
“Kiếm Cốt Phách Thân, xếp hạng 95 trên Pháp Tướng Bảng!” Tất cả lại một lần nữa nhận ra lai lịch của Chí Tôn Pháp Tướng này.
“Pháp Tướng Thần Thông – Huyết Ngục Tỏa Thiên Địa!” Huyết Thương Thiên hai tay kết ấn.
RỐNG!
Huyết Ngục Chấp Pháp ngửa đầu rống giận, tòa địa ngục máu trên tay nó mãnh liệt ném ra.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Địa Ngục Máu đã khổng lồ nay càng thêm biến lớn, kích thước gần như vô hạn, hướng một nửa ranh giới Kiếm Mộ úp xuống.
Đại địa chấn động, vô số song sắt như ngục tù phong tỏa không gian, đem một nửa phạm vi Kiếm Mộ vây nhốt triệt để.
“Pháp Tướng Thần Thông – Kiếm Cốt Định Không Thuật!” Kiếm Hoàng Dận uy nghiêm niệm.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vô số thanh cốt kiếm từ cơ thể Kiếm Cốt Phách Thân bắn thẳng mà ra, cốt kiếm hàng chục vạn thanh xuyên phá không gian, cốt kiếm sắc bén và nguy hiểm, mỗi một thanh đều ẩn chứa Kiếm Thế của Chí Tôn, chúng nó phân tán ra khắp bốn phương tám hướng, cắm xuống xuống một nửa phạm vi còn lại của Kiếm Mộ, ngăn cách với thế giới bên ngoài như những thanh kiếm chống trời.
Hai vị Chí Tôn cùng nhau triệu hồi Chí Tôn Pháp Tướng hùng mạnh của mình, còn triển khai cả Pháp Tướng Thần Thông chỉ để phong tỏa toàn bộ phạm vi Kiếm Mộ.
Tình cảnh này khiến vô số người đang muốn rời khỏi Kiếm Mộ giật mình chưng hửng, lo lắng bất an, không biết vì sao các vị Chí Tôn đột ngột phong tỏa toàn bộ Kiếm Mộ như vậy.
“Khốn nạn!”
Lạc Nam và Tử Toàn Cơ đã còn cách lớp bình chướng mỏng manh để thoát khỏi Kiếm Mộ vài bước chân, đã chứng kiến một thanh kiếm khổng lồ như xương cốt cắm thẳng trước mặt.
Kiếm cốt tỏa ra hừng hực uy thế của Chí Tôn, ép đến hai người hơi thở nặng nhọc.
“Tính sao đây?” Tử Toàn Cơ đáy lòng siết chặt hỏi hắn.
Chẳng biết từ bao giờ, một vị cường giả tiệm cận Chí Tôn như nàng lại sinh ra thói ỷ lại Lạc Nam, thường hỏi và làm theo ý của hắn ở những thời khắc quan trọng.
“Nếu dùng toàn lực, chúng ta liệu có thể phá nát một thanh Cốt Kiếm để thoát thân?” Hắn hít sâu một hơi hỏi.
“Khó!” Tử Toàn Cơ lắc đầu:
“Tất cả những thanh Cốt Kiếm này đều liên kết chặt chẽ với nhau thông qua Chí Tôn Pháp Tướng, muốn phá hủy một thanh Cốt Kiếm, trừ khi đủ khả năng phá đi sự liên kết chặt chẽ của tất cả chúng nó.”
“Hơn nữa dù rằng thành công, chủ nhân của chúng sẽ lập tức cảm ứng được chúng ta và điên cuồng truy sát, với tốc độ của Chí Tôn, chúng ta chắp cánh khó thoát.”
Lạc Nam hít sâu một hơi, chỉ trách Kiếm Mộ quá rộng lớn, dù hắn và nàng toàn lực băng qua không gian vẫn không kịp thời thoát khỏi.
“Mấy lão quái vật này thật phiền toái.” Hắn nhíu chặt chân mày.
“Trước hết phải biết được ý đồ mà bọn hắn phong tỏa Kiếm Mộ để làm gì.” Tử Toàn Cơ góp ý:
“Như vậy chúng ta mới có biện pháp ứng phó.”
Lạc Nam tán thành, nhưng hắn cũng không thần thánh đến mức đoán được ý định của đám Chí Tôn, vì vậy chỉ đành dùng đến Thiên Cơ Lâu:
“Ta muốn biết ý đồ Chí Tôn của Huyết Kiếm Ngục phong tỏa phạm vi Kiếm Mộ!”
Chỉ cần dò xét một người là được, không cần tiêu tốn Điểm Danh Vọng để dò xét tất cả Chí Tôn.
Mặc dù như vậy, Thiên Cơ Lâu vẫn thu của hắn 8 vạn Điểm Danh Vọng khiến Lạc Nam lòng đau như cắt.
Rất nhanh, tất cả tin tức đã truyền vào trong đầu.
“Móa nó, không ngờ Hồn Kiếm Tộc cũng xen vào, muốn vận dụng Chí Bảo – Tinh Hồn Thị Tâm Kính để dò xét tất cả những người trong Kiếm Mộ.” Lạc Nam mắng to, đem mọi chuyện kể lại với Tử Toàn Cơ.
“Tinh Hồn Thị Tâm Kính, nó có thể soi được linh hồn, đem những gì xảy ra trong thời gian nhất định của một người phản chiếu.” Tử Toàn Cơ âm thầm lo lắng:
“Lần này phiền toái lớn rồi.”
“Nàng tiến vào Không Gian Pháp Bảo, chuyện kế tiếp cứ giao cho ta.” Lạc Nam hít sâu một hơi đề nghị nói.
“Không được, một mình công tử quá mạo hiểm.” Tử Toàn Cơ chân thành nói:
“Hơn nữa đã có không ít kẻ từng thấy mấy người chúng ta đi cùng nhau, nếu thiếu mất một người thì sẽ bị nghi ngờ.”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, lời của Tử Toàn Cơ không phải là không có lý, như vậy khi rời khỏi Kiếm Mộ, hắn phải mang theo cả Dạ Thanh Thu đi cùng.
Nhưng trước tiên, cần phải nghĩ ra biện pháp đối phó với Tinh Hồn Thị Tâm Gương và qua mặt các Chí Tôn.
Trong lúc hai người đang suy nghĩ, thanh âm cao cao tại thượng của Huyết Thương Thiên và Kiếm Hoàng Dận đã thông qua Chí Tôn Pháp Tướng vang vọng khắp nơi:
“Tất cả nghe đây, muốn rời khỏi Kiếm Mộ, di chuyển về lối duy nhất ở phía đông bắc, chỉ cần không phải thủ phạm đắc tội chúng ta, các ngươi sẽ được tự do!”
“Kẻ nào không dám đến, bị quy là hung thủ, giết bất luận tội!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
– Số TK: 1809205083252 – Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) – NGUYEN PHUOC HAU
– Momo và viettelpay: 0942973261
– Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn.