Giọng nói của người thanh niên vang lên bình thản, vang vọng khắp đại sảnh khiến cho tất cả mọi người phải sửng sốt. Hai người hắc y lão giả Triệu Hắc cùng Tần Ma nghe vậy cũng giật mình, sắc mặt bất chợt âm trầm, ánh mắt hung ác nhìn người thanh niên đang từ từ bước vào đại sảnh. Một lát sau, hai người cười dữ tợn: “Nhị tinh Đấu Tông cũng dám làm càn trước mặt hai người lão phu sao.”
“Còn 40 giây!” Đối với lời nói của hai người hắc y lão giả. Người thanh niên giống như không nghe thấy, giọng nói uể oải truyền ra.
“Giết hắn!” Nét mặt Triệu Hắc âm trầm, chậm rãi nói.
Nghe thấy mệnh lệnh của hắn, ánh mắt những tên đệ tử Hắc Hỏa Tông nhất thời nảy lên vẻ hung ác, lượng lớn đấu khí trong cơ thể bùng phát ra, không hẹn mà cùng thi triển đấu khí hướng người thanh niên tiến tới.
Hỏa diễm xanh biếc từ trong cơ thể Tiêu Viêm tràn ra, hóa thành hỏa tráo. Những đòn công kích hung hãn từ những tên đệ tử Hắc Hỏa Tông bên kia vừa chạm đến hỏa tráo liền tan biến, không làm cho Tiêu Viêm trì trệ bước đến.
Nhìn thấy hỏa diễm xanh biếc của Tiêu Viêm, hai người Triệu Hắc ngẩn ra, sau đó la thất thanh: “Dị hỏa?”
Hai người mừng như điên, trong mắt đầy vẻ tham lam. Hắc Hỏa Tông lấy việc ngự hỏa mà dương danh, cho nên, đối với dị hỏa bọn họ cực kỳ hiểu rõ.
“Hảo tiểu tử, hóa ra còn có kỳ vật cỡ này. Bất quá, ngươi đã tự động đưa đến cửa, vậy hai người lão phu phải hảo hảo nhận lấy thôi!” Triệu Hắc âm trầm cười, cùng Tần Ma trao đổi ánh mắt, bàn chân hắn mạnh mẽ dẫm một bước, hai người đồng thời hướng về phía Tiêu Viêm ra tay.
Nghe vậy, Diệp Trọng thoáng nhìn qua Hân Lam ở cạnh, Hân Lam vội vàng hướng về phía lão gật đầu, lão đành cười khổ, nói: “Tiêu Viêm tiên sinh hôm nay cứu Diệp gia ta, tuy nói Dương Hỏa Cổ Đàn theo tộc quy thì không thể ngoại truyền, nhưng hiện giờ Diệp gia đã tới cái tình trạng này, nếu như cứ tiếp tục giữ lề thói cũ, e rằng chỉ có thể tự tìm đường chết.”
Nhìn thấy Diệp Trọng không có ý từ chối, Tiêu Viêm khẽ gật đầu.
Sau khi Diệp Trọng phân phó tộc nhân dọn dẹp đại sảnh xong liền tự mình dẫn đoàn người Tiêu Viêm tiến vào bên trong Diệp gia. Khoảng chừng mười phần chung sau, một quảng trường đầy đá vụn, cực kỳ hẻo lánh hiện ra trước mặt đoàn người bọn họ. Giữa quảng trường, xuất hiện một tế đàn nhìn qua rất cổ xưa. Tế đàn được dựng nên từ những tảng đá lớn, thấp thoáng nhìu dấu vết theo năm tháng. Hiển nhiên, tế đàn này đã tồn tại từ rất lâu rồi.
Khi Tiêu Viêm đến gần tế đàn, hắn thấy ở nơi này có những vệt sáng lan tỏa ra chung quanh. Hơn nữa, càng đến gần tế đàn, năng lượng trong trời đất xung quanh càng thêm nóng cháy thuần khiết, từng chùm tia sáng từ trên cao chiếu xuống, dưới sự phản xạ của những tảng thạch bích, hội tụ lại trên một khối bia đá đen nhánh ở trung tâm tế đàn.
“Dưới tấm bia đá, có một thông đạo đi sâu vào trong lòng đất. Di chuyển tấm bia đá sang một bên sẽ có một ít mầm mống Địa Tâm Hỏa thoát ra, ngưng tụ lại, dưới sự chiếu rọi của ánh sáng mặt trời sẽ hình thành nên Dương Hỏa. Dĩ nhiên, đây chỉ là tình huống của trước kia” Nhìn tế đàn cổ xưa, Diệp Trọng khẽ thở dài một tiếng, cười khổ nói.
“Sao lại như vậy?” Nghe vậy, Tiêu Viêm nhíu mày.
“Từ vài năm trước, có rất ít mầm mống Địa Tâm Hỏa từ trong đó bay ra. Mặt khác, sử dụng những hỏa diễm khác cũng không thể như Địa Tâm Hỏa, dưới sự ngưng tụ của ánh mặt trời mà hình thành Dương Hỏa được.” Diệp Trọng nhẹ giọng nói. Nguồn: http://truyenyy.vn
Tiêu Viêm khẽ gật đầu, việc hắn cần làm cũng không cần đến Dương Hỏa, chỉ muốn nhờ năng lượng thiên địa thuần khiết ở nơi này để áp chế Ách Nan Độc Thể của Tiểu Y Tiên mà thôi.
“Tiểu Y Tiên, tới tế đàn đi!” Tiêu Viêm quay đầu lại, nói với Tiểu Y Tiên.
Nghe vậy, Tiểu Y Tiên gật đầu, mũi chân điểm nhẹ trên đất, thân hình nàng nhẹ nhàng bay vào bên trong. Chung quanh tế đàn ẩn chứa đầy lực lượng chí dương khiến cho nàng khẽ chau mày, cảm giác không thoải mái lắm.
Nhìn thấy Tiểu Y Tiên bay vào tế đàn, Tiêu Viêm chần chờ một chút liền gọi Địa Yêu Khôi ra. Lúc này, hắn mới cảm thấy yên tâm đi vào tế đàn. Trước lúc đi, hắn khẽ quay lại, hướng Thiên Hỏa tôn giả nói: “Diệu lão tiên sinh, thỉnh người hộ pháp cho chúng ta, đừng cho bất luận kẻ nào quấy nhiễu.”
Thiên Hỏa tôn giả mỉm cười gật đầu, thân hình vừa động liền xuất hiện dưới cây đại thụ dọc quảng trường, khoanh chân ngồi xuống.
“Yên tâm, chỉ cần không phải Đấu Tôn cường giả đến đây, sẽ không có ai có thể quấy nhiễu các ngươi!”
Thấy thế, Diệp Trọng cũng là thức thời rời đi.
Tiêu Viêm khẽ gật đầu, ánh mắt đảo qua, chung quanh tế đàn có nhiều thạch bích che đậy, nếu không phải đến gần, người bên ngoài căn bản sẽ không nhìn thấy gì ở bên trong, từ đó, coi như có chút bí mật.
Thu hồi ánh mắt, gương mặt Tiêu Viêm có chút khẩn trương nhìn Tiểu Y Tiên, khẽ cười một tiếng, nói: “Một khi đã như vậy, chúng ta liền bắt đầu thôi!”