– Phần Viêm lão tổ?
Đường Hỏa Nhi ở bên cạnh nghe thấy mấy lời của Đường Chấn thì lẩm bẩm nói, hơi nao nao.
Đối với nghi ngờ của Đường Hỏa Nhi thì Đường Chấn cũng chỉ cười rồi nhìn thoáng qua Tiêu Viêm đang đắm chìm trong thế giới truyền thừa của thủy tinh cầu. Sau đó, hai tay chắp sau lưng, nhìn về phía đỉnh tháp, trong mắt toát lên vẻ tôn sùng: – Phần Viêm lão tổ, cũng là người sáng lập ra Phần Viêm cốc ta. Cũng đã quá lâu rồi cho nên có rất nhiều người đã có một chút quên đi người này, một người đã từng kinh sợ toàn bộ các cường giả đỉnh cấp của đại lục.
Nghe vậy thì Đường Hỏa Nhi không khỏi cắn lưỡi một cái. Đây cũng là lần đầu tiên nàng nghe thấy cái tên Phần Viêm lão tổ này, xem ra cái quá lâu kia cũng thật là lâu a. – Phần Viêm lão tổ rất mạnh sao?
Đường Hỏa Nhi có chút tò mò nói, dường như nàng rất có hứng thú đối với vị nhân vật trong truyền thuyết này.
– Đâu phải chỉ là mạnh. Theo như phụ thân được biết thì vào thời đại đấu khí đại lục năm xưa thì có năm vị chí cường giả. Năm người này chính là những người có thực lực đỉnh cấp nhất đại lục, mà Phần Viêm lão tổ chính là xếp thứ nhất trong năm người. Năm người này đều là những người có thực lực thông thiên, cách Đấu Đế cũng chỉ một bước mà thôi.
Đường Chấn chậm rãi nói, trong lời nói còn ẩn chứa sự kính sợ với các vị chí cường giả đó.
– Đấu Đế!
Khi nghe những lời này thì khuôn mặt xinh đẹp của Đường Hỏa Nhi hơi rung động. Cái tên gọi đó không cần phải vẽ vời thêm gì nhưng lại phát ra uy áp vô cùng, khiến cho tất cả mọi người có cảm giác mình rất bé nhỏ: – Vậy bốn vị chí cường giả còn lại kia là ai?
Đường Chấn hơi do dự, một lúc sau mới nói ra:
Nếu như Thiên Hỏa Tam Huyền Biến đã tới tay thì cũng không cần thiết phải ở lại Phần Viêm cốc nữa, Tiêu Viêm lập tức ôm quyền nói.
– Muốn đi rồi sao…
Nghe vậy thì Đường Chấn vốn có tâm muốn giữ lại cũng đành bỏ xuống, cuối cùng chỉ đành thở dài một tiếng, gật đầu nói:
– Nếu như ngươi đã có chuyện quan trọng thì lão phu cũng không quá giữ nữa, nhưng mà ngươi phải nhớ rằng, Thiên Hỏa Tam Huyền Biến không được truyền ra ngoài. – Ha ha, Đường cốc chủ yên tâm, Tiêu Viêm cũng không phải là người không thức thời.
Tiêu Viêm cười gật đầu. Đối với quy củ này thì hắn tự nhiên hiểu rõ.
Đường Chấn cười cười, sau đó vỗ vỗ bả vai Tiêu Viêm, nói:
– Sau này nếu có thời gian thì có thể tới Phần Viêm cc ta làm khách, chỉ cần Đường Chấn ta còn làm cốc chủ thì Tiêu Viêm ngươi vẫn là khách quý của Phần Viêm cốc.
Đối với ý tốt của Đường Chấn thì Tiêu Viêm cũng mỉm cười, sau khi chào hai người xong thì trực tiếp bay về phía của của Phần Viêm cốc mà hướng nhanh tới…