Nguồn: TruyenYY
Thấy tất cả mọi người trong đại điện đều nhìn trên người Tiêu Viêm, Đường Chấn cũng hơi chần chờ một chút, rồi cũng mở miệng nói:
– Vị Nham Kiêu tiểu hữu này, không biết ngươi định thử thật sao?
Hắn tự nhiên cũng biết nơi này không ít người có tâm tính coi kịch vui, nhưng theo hắn thấy thì Tiêu Viêm nếu đã dám đến Phần Viêm cốc thì chắc hẳn cũng có ít bổn sự, dù sao đối với năng lực của Xích Hỏa trưởng lão thì hắn cũng an tâm a.
Ngay bên cạnh Đường Chấn, hồng y nữ tử kia đang khoanh tay trước ngực, đôi mắt đẹp có chút nhìn về Tiêu Viêm, nàng đồng thời cũng muốn biết vị thanh niên được Đường Chấn tán dương kia rốt cuộc có bổn sự gì không, hay chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi. – Nếu như đã đến Phần Viêm cốc này thì việc khảo thí tất nhiên phải thử một chút.
Dưới mọi ánh mắt soi mói, Tiêu Viêm mỉm cười, chậm rãi gật đầu.
Nghe vậy, một số Luyện Dược đại sư trong đại điện có chút giễu cười trên mặt. Ngay cả bọn họ cũng không chống đỡ được bao lâu dưới Cửu Long Lôi Cương hỏa, huống chi là một tiểu tử còn nhỏ thế kia? – Nếu như Nham Kiêu tiểu hữu đã có hứng thú thì mời lên đây đi. Nếu như tiểu hữu có thể thông qua thì vừa vặn cùng với Huyễn đại sư đủ số lượng.
Đường Chấn cười cười, đối với dũng khí của Tiêu Viêm thì hắn cũng có chút ngoài ý muốn, bàn tay hơi chà vào nhau, cười nói.
Tiêu Viêm chậm rãi đứng dậy, ánh mắt nhìn vào ngọn lửa màu bạc đang ở giữa không trung đại điện, bàn tay của hắn nắm lại rồi một ngọn lửa màu xanh lượn lờ hiện lên.
– Chỉ là vận may mà thôi, có thể gặp được Tiêu Viêm cũng coi như là vận khí của ta…
Nghe thấy lời của Đường Chấn…không ít Luyện Dược đại sư trong đại điện có chút không tự nhiên lắm, đặc biệt vị Mạch đại sư lúc trước trêu cợt Tiêu Viêm thì sắc mặt giờ đây như ăn phải con ruồi vậy. Một màn như vậy hắn chưa bao giờ nghĩ tới, hơn nữa hắn cũng nghĩ không thông là lấy tuổi trẻ như Tiêu Viêm làm sao mà có dị hỏa được? – Cũng chỉ ỷ vào dị hỏa mà thôi, cũng không có gì giỏi.
Đôi môi Mạnh đại sư hơi run một chút, vẫn mạnh miệng nói.
Đối với lão nhân nói chuyên khiến người ta chán này, Tiêu Viêm cũng cực kỳ không ưa, chếch mắt nhìn hắn một cái rồi dời đi chỗ khác, không nhìn hắn chút nào.
Đường Chấn cũng cười cười, lấy nhãn lực của hắn có thể tự nhiên nhìn ra vị thanh niên tên Nham Kiêu này tuyệt đối không chỉ có bề ngoài, nói không chừng, thuật luyện đan cũng có thể so sánh với những người ngồi ở đây: – Chư vị yên tâm, lúc luyện chế đan dược thì mọi người sẽ cùng quan sát…
Nghe được lời này của Đường Chấn thì Mạch đại sư kia càng lúc càng cười lạnh hơn, nhìn Tiêu Viêm rồi thản nhiên nói:
– Tuy nói ngươi có dị hỏa, nhưng nếu bổn sự không đủ thì cũng chỉ làm hỏng việc thôi. Đến lúc đó, nếu như mấy vị dược liệu quý hiếm mà Đường cốc chủ đã chuẩn bị bị hỏng thì sợ rằng ngươi không đền nổi đâu. – Đa tạ Mạch đại sư đã nhắc nhở, nhưng ngươi chỉ cần đứng một bên quan sát đi, còn việc hỗ trợ Đường cốc chủ luyện dược thì đã có ta và vị Huyễn đại sư này rồi.
Tiêu Viêm cười cười, nói.
Lời châm chọc này của Tiêu Viêm trực tiếp làm cho Mạch đại sư run lên, da mặt không ngừng run rẩy, bàn tay đang cầm chén trà cũng kích động lên, xem ra những lời này của Tiêu Viêm làm cho hắn giận không thôi. – Hì hì.
Hồng y nữ tử kia thấy Mạch đại sư bị Tiêu Viêm chọc giận đến bộ dáng đó thì cũng không nhịn được mà cười khúc khích, nhưng nhìn thấy Đường Chấn trừng mắt thì cũng vội vàng ngưng đi. – Ha hả, mọi người cũng không nên vì chuyện này mà tranh đua nữa. Dược liệu luyện chế đan dược mặc dù có trân quý nhưng Phần Viêm cốc ta vẫn có thể có đủ được. Cho nên đến lúc đó, đã trợ giúp lão phu luyện dược thì không cần gánh nặng gì cả đâu.
Đường Chấn khoát tay áo, khẽ cười một tiếng, nói.
– Mặt khác, vì lần luyện chế đan dược này có chút khó khăn cho nên lão phu cũng cần nói hết trước đã, chỉ cần hai vị có thể giúp ta luyện chế đan dược thành công thì việc hậu tạ tuyệt đối sẽ làm hai vị vừa lòng. Ha hả, đương nhiên, nếu như hai vị cần vật gì thì cứ tự nhiên nói ra đi… Nghe thấy lời nói này, nhất thời Tiêu Viêm cũng hơi động tâm, khẽ ôm quyền mỉm cười nói:
– Không biết thù lao này có được tính một trong những công pháp hoặc đấu kỹ của Phần Viêm cốc?
Nghe vậy, Đường Chấn cũng ngẩn ra, thâm ý nhìn Tiêu Viêm một cái, cười nói:
– Chỉ cần không phải là một số đấu kỹ không truyền ngoài của Phần Viêm cốc ta thì tất nhiên là được, không biết Nham Kiêu tiểu hữu đã nhìn trúng loại nào?
Tiêu Viêm hơi động lòng, nhìn thẳng Đường Chấn, chậm rãi nói:
– Thiên Hỏa Tam Huyền Biến.