Hai đạo lưu quang từ phía chân trời phóng đến, bởi vì đang ở trên cao mà lại đi với tốc độ cực nhanh nên phát ra tiếng xé gió rất rợn người.
– Hiện tại chúng ta đã đến gần biên giới Bắc Vực, nhưng nếu vẫn dựa vào chính mình phi hành thì ít nhất phải mất hai ba tháng mới có thể Đan Vực. Nhưng mà vận khí chúng ta cũng không tệ, cách nơi này không xa có một tòa Thiên Phong thành, ở đó vừa vặn có một trùng động đi thông đến trung tâm Trung Châu. Nếu như dùng cách này thì cũng tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Đạo lưu quang thoáng hiện lên, dẫn đầu là Lâm Diễm đang quay đầu nói với Tiêu Viêm.
Nghe vậy thì Tiêu Viêm đành gật đầu, chỉ cần có thể nhanh chóng tới Đan Vực là được. Tính toán một chút thì hắn đã tách ra với đám người Tiểu Y Tiên gần nửa năm rồi, cũng không biết các nàng hiện tại thế nào… – Nhưng mà ngươi nên cố gắng che dấu dung mạo đi. Sau khi trải qua chuyện ở Phong Lôi sơn thì thanh danh hiện tại của ngươi không nhỏ hơn so với Phượng Thanh Nhi đâu. Hơn nữa trên người ngươi còn có cái Cổ Hoàng Huyết Tinh kia, chỉ sợ Phượng Thanh Nhi chưa từ bỏ ý định mà âm thầm tìm kiếm, che giấu một chút cũng tốt hơn.
Lâm Diễm nhắc nhở nói.
Đối với đề nghị của Lâm Diễm thì Tiêu Viêm cũng tự nhiên không cự tuyệt. Phong tôn giả cũng từng nói thì những thời điểm như vậy không cần phải xung đột với người của Thiên Yêu hoàng tộc. Những người này không phải là hạng người vô dụng, nếu như trở mặt với họ thì đó là chuyện cực kỳ khó giải quyết. Đặc biệt đây còn là lúc bọn họ còn phải đối phó với Hồn Điện.
Tiêu Viêm lấy một tấm da che mặt ở trong nạp giới ra, sau đó bôi lên khuôn mặt. Thứ này tuy đối với một số cường giả có nhãn lực cao không có tác dụng gì, nhưng dùng để che giấu dung mạo thì lại là chuyện cực kỳ tiện lợi.
Trong thông đạo không gian đen nhánh đó, ở hai bên đều là lực lượng không gian hình thành nên bức tường không gian. Nếu như đưa mắt nhìn qua bức tường màu trắng bạc đó thì vẫn có thể thấy hư không đen nhánh vô tận ở ngoài, nhìn cái không gian dường như không có điểm ngừng đó không khỏi làm cho người khác sinh ra hàn ý.
Tiêu Viêm ngồi xếp bằng trên cái thuyền không gian đơn sơ, còn Lâm Diễm thì ngồi ở trước thuyền thao túng thuyền không gian tiến lên. Chung quanh của bọn hắn cũng có không ít thuyền không gian lớn nhỏ khác nhau. Tính ra thì trong không gian này cũng không yên lặng chút nào, có rất nhiều người ngồi đầy trên thuyền không ngừng đi qua lại, tiếng trò chuyện cười đùa vang lên khắp nơi. – Muốn xuyên qua không gian trùng động này thì cũng phải mất gần một tháng, ngươi cứ nghỉ ngơi đi. Một mình ta khống chế thuyền không gian là được rồi.
Sau khi thuyền không gian bay vào quỹ đạo xong thì Lâm Diễm nghiêng đầu nhìn Tiêu Viêm trong khoang thuyền nói.
Nghe thế thì Tiêu Viêm cũng không cự tuyệt, mỉm cười gật đầu. Vừa lúc hắn cũng muốn mượn thời gian một tháng này để nghiên cứu tập luyện cái Lộng Diễm Quyết kia.
Tâm tùy ý động, một quyển trục màu hồng lập tức hiện ra trước mặt hắn. Trong lúc mơ hồ còn có một cỗ nhiệt nóng cháy tràn ra, đây tất nhiên là Lộng Diễm Quyết mà Tiêu Viêm đã lấy được ỏ Ma Viêm cốc.
Lộng Diễm Quyết trước kia phải có ba người tu luyện thì mới có thể ngưng tụ ra Hóa Sinh Hỏa, nhưng quyển bí quyết trong tay Tiêu Viêm này đã được Địa Ma lão quỷ cải tiến qua trong mấy năm. Không chỉ không cần ba người ngưng tụ mà sau khi Hóa Sinh Hỏa được ngưng tụ ra thì nó sẽ không tiếp tục tiêu hao sinh khí trong cơ thể con người. Rõ ràng là đã tốt hơn trước rất nhiều, thậm chí ngay cả Tiêu Viêm sau khi biết thì cũng không thể không đối với bổn sự của Địa Ma lão quỷ mà sợ hãi, cải tiến công pháp không phải là một việc đơn giản a.
Bàn tay chậm rãi mở quyển trục ra, lực lượng linh hồn Tiêu Viêm cũng từ từ xâm nhập vào trong đó. Một lượng lớn tin tức nhất thời tràn vào trong đại não. Mà mấy tin tức này hiển nhiên là phương pháp tu luyện của Lộng Diễm Quyết!
Lúc Tiêu Viêm nhắm mắt vào trong việc tu luyện Lộng Diễm Quyết thì thuyền không gian dưới sự khống chế của Lâm Diễm cũng bay vút về phía cuối đường thông đạo xa xôi đó. Nơi đó là trung tâm của Trung Châu, một khu vực có lực hấp dẫn hơn nhiều so với Bắc Vực.