Nguồn: TruyenYY
Theo như lời Hàn Trùng nói, lộ trình đi ngang qua Vạn Xà cốc có chút thuận lợi, mấy ngày qua, ngoại trừ ngẫu nhiên gặp phải một số phiền toái nho nhỏ, vẫn chưa có điều gì có thể làm cho xa đội phải chậm lại, mà qua nhiều ngày chạy đi, Thiên Bắc Thành cũng là càng ngày càng gần.
Trong nhiều ngày qua, trải qua tĩnh dưỡng điều tức, dần dần Tiêu Viêm cũng khôi phục lại bảy tám phần thực lực, nội thương trong cơ thể cũng qua đấu khí và đan dược được khôi phục lại, tiến triển như vậy sợ đến lúc khỏi hẳn so với hắn dự đoán còn nhanh hơn. Bất quá mặc dù thực lực dần dần khôi phục, nhưng Tiêu Viêm vẫn như trước chưa thể hiện ra, đối với xa đội này có những hán tử chân thật hắn rất có hảo cảm, cũng không nghĩ đến lúc bại lộ thực lực mà làm cho họ phải kính sợ, thêm nữa trong những ngày này, giao tình nhạt nhẽo lúc ban đầu giờ đã có thêm một chút gì đó mới lạ.
Bằng vào thực lực của Tiêu Viêm hôm nay, muốn che dấu hơi thở của mình, trong xa đội mặc dù là Hàn Tuyết chỉ sợ cũng khó có thể phát hiện ra. Huống chi trong cơ thể có chút ít nguyên nhân bởi không gian chi lực, cho nên hiện giờ Tiêu Viêm muốn ẩn dấu thực lực, đừng nói là Hàn Tuyết, cho dù là một ít Đấu Hoàng đỉnh phong thậm chí là Đấu Tông cường giả cũng khó mà phán định chân chính thực lực của hắn. Tuy nói Tiêu Viêm cảm thấy bản thân ẩn nấp cực kỳ hoàn mỹ, nhưng ở mấy ngày gần đây, hắn thấy thái độ của Hàn Tuyết đối với mình tựa hồ tốt hơn một chút, công việc của xa đội nàng phân phó Hàn Trùng không để cho Tiêu Viêm làm việc nặng. Đối với cái loại đối đãi đặc thù này cũng làm cho Tiêu Viêm cười khổ trong lòng, trực giác của nữ nhân thật sự rất đáng sợ. Hắn tự tin chính mình không để lộ ra một chút dấu vết nào nhưng Hàn Tuyết như cũ trong lúc mơ hồ giống như đã nhận ra một điều gì đó, đôi lúc ngẫu nhiên nhìn về phía Tiêu Viêm trong con mắt nảy lên một chút nghi hoặc cùng trầm tư. Hơn nữa, Hàn Tuyết lúc rảnh rỗi cũng thường xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm, tùy ý nói chuyện phiếm nhưng trong nội dung lại âm thầm dò xét thân phận cùng lai lịch của Tiêu Viêm.
” Ha hả, Hàn Tuyết tiểu thư, mời đi ra đi, làm hai người lão phu tới đây chính là vì ngươi” . Cũng không để ý tới đám người hộ vệ Hàn Trùng, hai vị lão giả ánh mắt nhìn chằm chằm nơi chiếc xe của Hàn Tuyết, cười nhạt nói.
“Kẽo kẹt…” Cửa xe từ từ mở ra, Hàn Tuyết mặt cười lạnh lùng chậm rãi bước xuống, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm hai vị lão giả, cười lạnh nói: “Không nghĩ tới để bắt một tiểu nữ tử như ta lại có thể lao động tới Hồng Mộc, Hồng Liệt hai vị trưởng lão, thật đúng là vinh hạnh vô cùng a.”
Trong miệng thì nói như vậy nhưng Hàn Tuyết trong lòng là trầm trọng rất nhiều, này hai vị Hồng gia trưởng lão, thực lực ước chừng đều là tại tứ tinh Đấu Hoàng, so với kia Hạ Mãng còn mạnh hơn, nếu mà hai người đồng loạt ra tay, hôm nay “Chỉ sợ chạy trời không khỏi nắng.”
“Không cần nói những lời nhảm nhí này, lão phu cũng đành phải phụng mệnh hành sự, ngươi, theo chúng ta đi đi!” Hồng Liệt mặt không chút thay đổi liếc nhìn Hàn Tuyết một cái, nói.
“Nằm mơ!” Hàn Tuyết trong mắt hàn quang chợt lóe, ngọc thủ nắm chặt, một thanh trường kiếm liền là thiểm hiện ra.
“Ngu xuẩn”
Nhìn thấy Hàn Tuyết ngoan cố chống lại, kia Hồng Liệt lắc lắc đầu, trong mắt hiện lên một chút không kiên nhẫn, cước bộ hướng phía trước một bước, liền là trực tiếp xuất hiện tại trước mặt Hàn Tuyết, bàn tay huy động, một luồng cường hãn nóng cháy kình phong, mang theo áp bách hơi thở, trực tiếp đem tất cả đường lui của Hàn Tuyết bao phủ lại.
Nhìn Hồng Liệt vừa ra tay đã vận dụng toàn lực, Hàn Tuyết hai má cũng là có một chút tái nhợt, cắn chặt răng cũng một chiêu theo ra.
“Oanh!” “Đùng”
Song chưởng tiếp xúc, kình phong tràn ngập mà ra nhất thời đem người xung quanh vội vàng chấn lui về phía sau, mà Hàn Tuyết thân thể mềm mại cũng là giống như diều bị đứt dây, chân đạp cấp vài chục bước mới có thể đứng vững.
“Có thể đón một chiêu của lão phu, ngươi cũng coi như có chút bổn sự, khó trách có thể làm cho thiếu gia coi trọng” Hồng Liệt thân thể không chút sứt mẻ, liếc mắt nhìn Hàn Tuyết lui về phía sau, nhàn nhạt nói một tiếng, chợt cước bộ lại tiếp tục đạp, lại đi ra xuất hiện tại trước mặt người sau, chưởng phong gào thét, tiếp tục đánh úp lại. Cảm thụ được thế công của Hồng Liệt càng thêm hung mãnh so với lúc trước, Hàn Tuyết hai má cũng là hiện lên một chút thống khổ tuyệt vọng, đối mặt với Đấu Hoàng cường giả, nàng căn bản không có gì có thể chống lại. Chưởng phong ầm ầm phóng tới, ở lúc sắp chạm đến thân thể Hàn Tuyết thì một cổ vô hình lực đột nhiên xuất hiện, rồi chợt oanh một tiếng, đem chưởng phong Hồng Liệt dễ dàng hóa giải, mà lực lượng còn lại, cũng là đem chấn đắc lui lại cả mấy bước.
Đột ngột xuất hiện biến cố, làm cho tất cả mọi người đều là kinh ngạc, mà Hàn Tuyết, tại ngẩn ra sau một lúc, đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt đẹp nhìn thẳng tập trung vào thùng xe Tiêu Viêm.
“Ai, lấy lão bức nhỏ, cư nhiên cũng có thể hợp tình hợp lý như thế, đến tuổi này, đều là tu luyện đến cho da mặt dày lên rồi…” Mọi người kinh ngạc, một đạo thanh âm bất đắc dĩ, cũng là chậm rãi vang lên, chẳng qua lúc này đây, thanh âm này lại là trong suốt hữu lực, không còn là như trước cái kia già nua vô lực…