Nguồn: TruyenYY
Cường quang chói mắt đột nhiên biến mất, mà cùng lúc đó đồng thời vang lên tiếng hét giận dữ của Hiên Hộ pháp.
“Tiêu Viêm, mau đem hung hồn nguyên bản trả lại cho bổn Hộ pháp! Bằng không ta nhất định cho ngươi chết không có chỗ chôn!”
Đối với tiếng hét đầy phẫn nộ của Hiên Hộ pháp, Tiêu Viêm hoàn toàn không nghe không thấy. Hắn cũng biết hung hồn cùng linh hồn của Hiên Hộ pháp có liên hệ, hiện giờ hung hồn đã bị bắt hiển nhiên người kia cũng sẽ chịu phản phệ kịch liệt. Mà trong trạng thái linh hồn lực lượng bị thương tổn lớn như vậy, thực lực Hiên Hộ pháp tất nhiên sẽ tụt giảm một mảng lớn, người kia hiện tại đã khó có thể phát huy toàn bộ thực lực, căn bản không đủ để gây ra sóng gió gì.
Giờ phút này ánh mắt Tiêu Viêm ngạc nhiên nhìn chằm chằm nạp giới màu trắng trên ngón tay cái kia. Mặt ngoài chiếc nhẫn lúc này mơ hồ có thể thấy một chút đỏ sẫm, nhưng không biết nguyên nhân là do nạp giới hay là do Thiên Hỏa Tôn Giả mà Tiêu Viêm cũng không thể phát hiện trong giới chỉ này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.
“Tiêu Viêm, hung hồn đã bị ta tạm thời phong ấn, nhưng linh hồn lực lượng mà ta có cũng đã hoàn toàn khô kiệt, tiêu hao thật lớn, rất nhanh ta sẽ lâm vào trạng thái ngủ say. Ngươi nhất định phải nhớ rõ, trong vòng mười ngày phải giúp ta chữa trị linh hồn cho tốt, nếu không, linh hồn của ta chỉ sợ cũng sẽ hoàn toàn tiêu tán, mà đến lúc đó hung hồn đã bị phong ấn chỉ sợ cũng lại đi ra lần nữa.” , Trong lúc Tiêu Viêm còn đang ngạc nhiên, thanh âm của Thiên Hỏa Tôn Giả bỗng nhiên vang lên trong đầu hắn. Lúc này, âm thanh của Thiên Hỏa Tôn Giả có một loại suy yếu khó có thể che dấu, hiển nhiên tuy nói thu được về hung hồn nhưng hắn tiêu hao lực lượng cũng chính là tương đối to lớn.
Xiềng xích vừa mới rời tay bọn chúng, Tiêu Viêm liền cười lạnh một tiếng, bàn tay nắm chặt, mười ngọn lửa to cỡ bàn tay kia thời hóa thành những ngọn lửa hừng hực bao bọc quanh đống xiềng xích khiến chúng hóa thành một đám Hỏa Diễm Tỏa Liên hừng hực cháy.
Dưới sự khống chế của Tiêu Viêm, Hỏa Diễm Tỏa Liên tựa như mười cây gậy dài, hắn cong ngón búng ra liền hóa thành một đám hỏa mang, dọc theo đường cũ bạo xuất.
Xuy -! Xuy! Xuy! Tốc độ Hỏa Diễm Tỏa Liên cực nhanh, nháy mắt cắt qua không gian hiện ra trước mặt mười tên Hồn Sử. Mười đạo bóng đen nọ nhất thời hoảng sợ đều thối lui, nhưng tốc độ chúng so với Hỏa Diễm Tỏa Liên nọ lại hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc. Bởi vậy chỉ thấy thân hình chúng vừa chớm động thì xiềng xích đã đột ngột xuất hiện trước mặt rồi, tựa như lợi kiếm hung hăng xuyên qua ngực! Bị Hỏa Diễm Tỏa Liên đâm thủng, mười đạo thân ảnh nhất thời cứng ngắc, mà xiềng xích cũng chậm rãi trở nên mềm xuống, cuối cùng ầm ầm rơi xuống đất. Ngọn lửa xanh biếc nọ cũng nhanh chóng thoát ly rồi trở về trong cơ thể Tiêu Viêm.
Gần như chỉ ngắn ngủn vài hiệp, mười tên Hồn Sử thực lực đạt tới Đấu Vương ngã xuống trong tay Tiêu Viêm. Tình hình như vậy khiến cho không ít người trên sân rộng đều âm thầm nuốt nước miếng. Bình thường lấy mười tên Đấu Vương cường giả liên thủ thì cho dù gặp phải Đấu Hoàng cường giả cũng tất phải có thể chống lại 1,2 đi, không nghĩ tới trong tay Tiêu Viêm lại không chịu nổi một kích.
Bằng thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tai hạ sát mười tên Hồn Sử, trong mắt Tiêu Viêm hàn quang lại là dần dần đại thịnh. xốt dực sau lưng rung khẽ, tiếng sấm vang lên, thân hình hắn cũng như quỷ mị hiện ra trước mặt Hiên Hộ pháp.
“Nếu đã đến, không cần đi đâu nữa! Người của Hồn Điện đều đáng chết! “
Trên mặt Tiêu Viêm hiện lên vẻ dữ tợn, chợt một chiêu đột nhiên xuất ra, ngọn lửa xanh biếc từ trong lòng bàn tay phún xuất tựa núi lửa! Tiêu Viêm xuất chiêu hung dữ như vậy cũng khiến sắc mặt Hiên Hộ pháp đại biến. Thân hình gấp gáp rút lui về sau, nhưng với trạng thái trọng thương hiện tại thực lực của hắn đã xa không bằng trước, bởi vậy mặc dù phản ứng tránh né mau lẹ nhưng hắn vẫn như cũ bị trúng một cỗ Hỏa Diễm. Nhiệt độ nóng cháy làm cho hắn phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Hắc vụ quanh thân Hiên Hộ pháp bị Hỏa Diễm bám vào nhanh chóng loãng bớt, phải đến khi hắn lui tới khoảng cách trăm thước thì ngọn lửa mới tiêu tán. Mà lúc này Hiên Hộ pháp đã chật vật vô cùng, thở hổn hển dừng thân. Dùng từ ác độc bây giờ đã không đủ để để hình dung ánh mắt Hiên Hộ pháp nhìn Tiêu Viêm. Trong lúc hắn đang điên cuồng giận sôi thì một đạo thân ảnh đột nhiên ra hiện bên cạnh, ánh mắt đảo qua, Hiên Hộ pháp phẫn nộ rống lớn: “Hàn Phong, chúng ta cùng liên thủ, giết tiểu tử…”
Xuy! Lời nói Hiên hộ pháp còn chưa dứt đã đột nhiên cứng lại, gian nan chậm rãi cúi đầu, hắn thấy được một bàn tay được đấu khí bao bọc từ trong ngực mình xuyên thấu mà ra.
“Hiện giờ ngươi cho dù sống được cũng đã là phế vật, vừa lúc mấy tên Hồn Sử kia cũng đã bị Tiêu Viêm xử lý, không còn người hướng Hồn Điện thông báo, vậy linh hồn của ngươi cũng nên đem dâng cho ta đi, mối thù của ngươi ta sẽ trả giúp.”
Hàn Phong chậm rãi rút bàn tay, nhìn sinh khí trong mắt Hiên Hộ pháp nhanh chóng tiêu tán, trên khuôn mặt vẽ lên một nét tươi cười tàn nhẫn, thì thào tự nói.