Nguồn: TruyenYY
Tiếng ưng gáy vang lên khiến thủ ấn của Tiêu Viêm cũng hơi bị chững lại, thấy vẻ mặt mừng rỡ của Mộ Lan Nhị Lão đối diện liền nhíu mày nhìn về hướng tiếng ưng gáy phát ra. “Tiểu tử, để ta xem với tình trạng hiện nay của ngươi còn có thể đánh bại một gã Đấu Tông cường giả nữa hay không?!” Tên Hùng đầu trưởng lão oán độc nhìn Tiêu Viêm, nhe răng nói.
Mặt Tiêu Viêm không chút biến hoá, mắt chăm chú nhìn về phương trời đằng sau liên quân của tam đại đế quốc. Từ nơi đó đang có một bóng dáng khổng lồ lướt đến nơi này như một tia chớp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL Cái bóng ảnh đó sau một lát đã hiện ra trước ánh mắt chăm chú của mọi người, là một đầu cự ưng màu u lam (lam đậm).
Cả người con cự ưng đều là một màu u lam, cái mỏ cong nhọn phát ra hàn quang, dưới thân là một đôi ưng trảo cực đại, vô cùng sắc bén có thể dễ dàng đập nát một tảng đá thành bột phấn.
Khi con cự ưng này xuất hiện, liên quân tam đại đế quốc đột nhiên sôi trào lên, có một bộ phần còn phủ phục xuống đất hướng về phía cự ưng lộ ra vẻ mặt cực kỳ cuồng nhiệt. “Qoắc…. Qoắc”
Cự ưng lại gáy vang một tiếng thật to và mang theo một trận cuồng phong xuất hiện trên không trung của chiến trường. Cặp cánh to lớn chậm rãi vẫy động tạo thành từng trận tiểu phong hướng bốn phương tám hướng quét đi.
Cự ưng lơ lửng giữa tầng không, ánh mắt mọi người đều dừng lại trên thân thể mềm mại bình tĩnh trên đầu ưng, cuồng phong thổi quét chung quanh nhưng ngay cả chéo áo của nàng cũng không hề lay động. Nữ nhân này mặc một bộ tử hồng y (áo màu tím hồng), nơi cổ tay áo có điểm xuyến một vòng tử kim ti có vẻ vô cùng xa hoa. Nhưng khiến mọi người chú ý chính là mái tóc trắng bạch như một dải ngân hà trắng bạch ôn nhu của nàng… Gương mặt của nàng được bao phủ bởi một tấm nhung sa (mạng che mặt) gây cho người khác một cảm giác hiếu kỳ. Đặc biệt là đôi mắt màu xám tím không chút tình cảm quỷ dị.
” _ Sao nào? Mất đi ưu thế “Tam Thú Man Hoang Quyết” các ngươi còn dám hô to gọi nhỏ với ta sao?!” Lạc Nhạn Thiên nheo nheo mắt, thanh âm the thé nói. Không có “Tam Thú Man Hoang Quyết” thì Mộ Lan tam lão cũng chỉ là mấy tên cường giả Đấu Hoàng đỉnh cấp mà thôi, không có bao nhiêu uy hiếp đối với một cường giả Đấu Tông. “Ngươi … _” Mộ Lan nhị lão giận tím mặt, nhưng cũng không dám thực sự động thủ.
” _ Ầm ĩ đủ chưa? _” Ngay lúc ba người đối chọi gay gắt thì bạch phát nữ tử lạnh lùng nói.
Nhận thấy lãnh ý trong lời nói của nàng, Lạc Nhạn Thiên và Mộ Lan nhị lão có chút lạnh gáy, hung hăng liếc nhau một cái rồi dời mắt đi.
” _ Mộ Lan nhị lão, kế tiếp các ngươi hội tụ cùng với cường giả trong đại quân đi.” Đôi hôi tử mâu nhìn lướt qua hai người, bạch phát nữ tử lạnh lùng nói.
Nghe vậy, sắc mặt Mộ Lan nhị lão có chút biến hoá nhưng cũng chỉ có thể cười khổ gật đầu cười, mất đi “Tam Thú Man Hoang Quyết” bọn họ cũng chỉ là Đấu Hoàng đỉnh cấp mà thôi, chiến đấu ở cấp bậc Đấu Tông bọn họ có tham gia hay không cũng không có tác dụng gì lớn, thân hình vừa động liền hội tụ đại quân bên dưới.
Đuổi Mộ Lan nhị lão đi xong, bạch phát nữ tử liếc mắt nhìn Lạc Nhạn Thiên một cái, thanh âm vẫn vô tình như trước: “Mỹ Đỗ Toa giao cho ta, còn tên tiểu tử Đấu Hoàng theo lời ngươi … _” Nói tới đây, ánh mắt nàng lần đầu tiên nhìn về hướng căn cứ đối diện, dừng lại trên người Mỹ Đỗ Toa một chút sau đó chuyển qua hắc bào thanh niên bên cạnh. Khi ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt trẻ tuổi lạnh lùng kia thì nhất thời ngẩn ra, khuôn mặt dưới tấm diện sa hơi chút biến đổi, thì thào nói: ” _ Sao lại là hắn?!”