Chương 743: Thay Đổi

Nguồn: TruyenYY

Sâu trong núi rừng, khái niệm về thời gian sẽ có chút mơ hồ, mà với sơn cốc kia, lại càng như vậy.

Từ lúc Tiêu Viêm bế quan đến nay đã qua một tháng thời gian, nhưng mà trong sơn cốc vẫn không có nửa điểm động tĩnh, mà Tử Nghiên từ khi hóa thành cái kén cực lớn màu tím cũng vẫn như trước chậm rãi tỏa hào quang nhàn nhạt, không hề cho thấy có chút nào đó sẽ phá kén mà ra. Đối với chuyện này, Mỹ Đỗ Toa cũng đành bế tắc, không nghĩ mình đã đánh giá quá thấp cô nàng Tử Nghiên này rồi, tiến giai mà cần nhiều năng lượng đến vậy ư.

Ngồi xếp bằng trên cự thạch, Mỹ Đỗ Toa ngọc thủ chống cằm, đưa mắt nhìn cái kén màu tím một lúc, lại không tự chủ được ngóng nhìn về phía cửa động đá vụn lấp đầy, mà nơi ấy vẫn lặng thinh không hề biến đổi, nàng không khỏi thở dài.

Ngày thứ ba Tiêu Viêm bế quan, hơi thở của hắn đã trở nên mỏng manh như sương khói, chợt ẩn chợt hiện, mà những ngày tiếp theo sau đó, chỉ còn lại chút khí tức như tơ mành, với thực lực của Mỹ Đỗ Toa cũng phải cố gắng lắm mới mơ hồ cảm nhận được tia khí tức vô cùng yếu ớt đó. Nàng biết, Tiêu Viêm đang còn bị vây ở giai đoạn Đấu Vương đỉnh phong tiến vào Đấu Hoàng, chỉ đến khi nào khí tức của hắn hoàn toàn biến mất, thì mới chân chính tiến giai thành công, trở thành một Đấu Hoàng cường giả.

“Ài, hai tên này, quả thật biết cách hành hạ người khác mà..” Ngao ngán thở ra một hơi, Mỹ Đỗ Toa cũng đành phải thu hồi ánh mắt, chậm rãi nhắm lại bắt đầu tiến vào tu luyện. Công việc chờ đợi và thủ hộ này quả thật khô khan, nàng cũng đành tu luyện đi vậy, quả thật, những việc loại này, đậm chất khảo nghiệm sự kiên nhẫn của người ta à nha. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Cuộc sống trong sơn cốc cứ thế lặng lẽ trôi qua, êm ả không hề có chút gợn nào nổi nên. Mà thế giới bên ngoài bất luận có tiếng động gì ồn ào xôn xao, cũng không thể lan truyền vào tới đây, giống như đã dành cho Tiêu Viêm và Tử Nghiên sự yên lặng tốt nhất cho hoàn cảnh tiến giai vậy.

Thời gian lại cấp tốc trôi qua, thoáng một cái đã qua tháng thứ tư, Mỹ Đỗ Toa đang ngồi tu luyện chợt mở bừng hai mắt, khẽ cười lạnh, tại vầng trán trơn bóng một mảnh lân giáp bảy màu đột nhiên xuất hiện, không ngừng tỏa ra hào quang lấp lánh.

Bàn tay nhỏ nhắn, khe khẽ vuốt ve lân phiến trên trán, khí tức của Mỹ Đỗ Toa bắt đầu có chút rối loạn, một mảnh lân phiến giống như vậy, nàng lưu lại một ít linh hồn giao cho tộc nhân cất giữ tại Tế Đàn, xà nhân thông qua thiêu đốt mảnh lân phiến này mà thông tri liên lạc được với nàng, có thể nói, chỉ khi nào xà tộc gặp đại nạn, tế sư mới đem nó ra sử dụng.

Mỹ Đỗ Toa làm Tộc trưởng xà nhân tộc vô số năm rồi, đây mới chỉ là lần đầu tiên dùng tới biện pháp này, như vậy, đích xác trong xà tộc, đã có đại sự phát sinh.

Hít sâu một hơi, Mỹ Đỗ Toa đứng bật dậy, nhưng khi nhìn tới cái kén đang tỏa ra quang mang nhu hòa cùng với sơn động đằng kia, nàng lại có chút chần chừ, trầm ngâm một hồi lâu vẫn chưa lập tức ly khai mà lại bay lên cao, dốc toàn lực bố trí thêm một cái Không Gian Phong Tỏa nữa ở bên ngoài.

“Ta lại gia trì thêm một tần phòng ngự nữa cho các ngươi, hẳn đủ cho lần tiến giai này rồi, xà tộc của ta dường như lâm đại nạn, ta phải nhanh chóng trở về, chờ ta giải quyết xong xuôi, sẽ gặp lại các ngươi!”

Làm xong tất cả những điều này, Mỹ Đỗ Toa mới thở dài, đem một quyển trục lưu lại trên cự thạch, khẽ sờ sờ lên mảnh vảy bảy màu đang càng lúc càng nóng bỏng, nét mặt càng lúc càng lạnh lùng, sát khí đã bắt đầu quanh quẩn, thân hình chớp nhoáng đã thoát khỏi Không Gian Phong Tỏa tiêu thất nơi chân trời…

Mỹ Đỗ Toa ly khai, không khí trong sơn cốc lại yên tĩnh hoàn toàn, chỉ có nơi cái kén lớn đằng kia, quang mang từng hồi chớp chớp, giống như hiểu những gì đang xảy ra!

Prev
Next