Nguồn: TruyenYY
Nghe được âm thanh kinh hãi được truyền ra từ trong miệng của gia chủ Hách gia, Tiêu Viêm hơi nhíu mày lại, cũng không có nói chuyện, nhưng đấu khí hùng hồn từ trong cơ thể tỏa ra vẫn không có yếu bớt, một tia nguy hiểm cũng nhàn nhạt hiện lên trong mắt.
Cái bộ dạng cam chịu này của Tiêu Viêm làm cho tay chân của gia chủ Hách gia càng thêm lạnh lẽo. Bây giờ hắn quả thật có cảm giác như muốn đâm đầu chết đi, trêu chọc ai không tốt, hết lần này tới lần khác lại đi trêu chọc tên gia hỏa kinh khủng nhất Gia Mã đế quốc này. Lấy thanh thế hiện tại của Viêm Minh tại Gia Mã đế quốc, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ lại trở thành pho tượng “Vân Lam Tông” thứ hai, mà trong mắt của thế lực khổng lồ này, một cái Hách Gia như vậy, chỉ cần một đầu ngón tay là có thể dìm chết mười mấy lần.
Sắc mặt của gia chủ Hách gia biến đổi không ngừng. Một lát sau, cảm thấy được sự áp bách của khí thế hùng hồn kia, cả người cũng đều run lên, vội vàng tán đi tất cả phòng hộ, khom người cung kính nói. – Không biết Tiêu minh chủ đại giá quang lâm, lúc trước nếu có đắc tôi, xin Tiêu minh chủ đại nhân đại lượng không so đo. Toàn bộ việc này xin nghe theo Tiêu minh chủ, Hách gia sẽ tự nhiên nghe theo!
Từ thái độ băng hàn lúc trước cho đến loại khúm núm hiện tại, biến chuyển của hai người cũng chỉ diễn ra trong chớp mắt. Tất cả các thành viên Huyết Chiến dong binh đoàn cho đến các hộ vệ của Hách gia đều là mở cái miệng rộng nhìn gia chủ Hách gia đang khúm núm như một nô tài. Loại biến hóa này, cũng làm cho bọn họ có chút không ngờ.
Đối với những ánh mắt nhìn chung quanh kia, gia chủ Hách gia cũng không quan tâm chút nào. Hắn cúi cái đầu xuống, nhìn hai chân cách đó không xa, mồ hôi lạnh cũng không ngừng từ trên trán chảy xuống. Làm một người có chút danh vọng trong đế quốc, hắn đối với trận đại chiến kinh thiên động địa trên Vân Lam Tông so với người thường càng thêm hiểu rõ. Bởi vậy, hắn cũng biết được người thanh niên đang mặc áo choàng đen trước mắt này có thực lực đáng sợ đến như thế nào.
Nghe vậy, Tiêu Viêm ngẩn ra, chợt âm thầm cười. Lão già này coi như là người thú vị, sau khi cân nhắc một hồi liền nói ba xạo. Nhưng mà từ trong lời nói của hắn, Tiêu Viêm mơ hồ cũng đã biết được kế hoạch của đại ca, lập tức trong lòng thầm khen một tiếng. Xem ra đại ca đã muốn dần dần đem phần đông thế lực trong đế quốc trở thành dưới tay liên minh, nếu được như thế, thực lực của liên minh sẽ tăng lên rất nhiều. – Chỉ cần trung tâm đối với liên minh, ta tất nhiên sẽ nhớ kỹ trong lòng. Ngày sau nếu như có công lớn, mặc dù không dám nói có thể làm cho ngươi đột phá được tới Đấu Hoàng, nhưng mà tới Đấu Vương đỉnh, cũng không thành vấn đề.
Tiêu Viêm cười nhạt nói.
Nghe được lời nói của Tiêu Viêm, trong mắt Hách Càn nhất thời hiện lên chút kinh hỉ. Tới độ tuổi như hắn, độ khó khăn khi muốn thực lực tăng thêm một tinh đã là không nhỏ, đối với cảnh giới Đấu Hoàng, hắn lại chưa bao giờ hi vọng xa vời như thế, có thể đạt tới Đấu Vương đỉnh, đã là chuyện hắn luôn mơ ước, vội vàng cung kính trả lời. – Chuyện hôm nay dừng ở đây đi, ta còn có việc phải vào Ma Thú Sơn Mạch. Chuyện nơi đây, ta tin ngươi có thể giải quyết thỏa đáng.
Tiêu Viêm chậm rãi nói.
– Hách Càn nhất định không phụ sự chờ mong của minh chủ.
Hách Càn cung kính nói.
Tiêu Viêm khẽ gật đầu, xoay người lại, nhìn sắc mặt tái nhợt Tạp Cương, mỉm cười, bấm tay đem một viên thuốc bắn ra trước mặt:
– Tạp Cương đại thúc, đan dược này có thể làm thương thế của ngươi trong thời gian ngắn khỏi hẳn. Ngày sau, Hách gia cũng sẽ không có tư tâm khác đối với dong binh đoàn Huyết Chiến các ngươi. – Không dám nhận, không dám nhận… cái này, không ngờ rằng Tiêu Viêm tiểu huynh đệ lại người đứng đầu Viêm Minh, ta..
Tạp Cương luống cuống nói. Đối với một dong binh thành thật như hắn mới chỉ gặp qua những người cực mạnh như gia chủ Hách gia mà nói, người đứng đầu Viêm Minh như Tiêu Viêm, đối với hắn có một chút xa xôi để nghĩ tới. Hắn chưa từng bao giờ nghĩ người thiếu niên năm đó vô tình gặp được ở rừng núi, vài năm sau đã trở thành người đứng đầu các thế lực của Gia Mã đế quốc.
Tiêu Viêm cười, đối với Tạp Cương chắp tay, nói:
– Chuyện hôm nay đã giải quyết xong, tại hạ còn có chính sự, cáo từ đi trước vậy.
Ánh mắt của hắn nhìn vào Linh Nhi đang dùng đôi mắt sáng nhìn mình, mỉm cười, thân hình vừa động, liền hóa thành bóng đen, bay vào chân trời.
Ánh mắt kinh ngạc nhìn bóng đen nhanh chóng biến mất ở cuối chân trời, trong đôi mắt đẹp của Linh Nhi có sự dao động kỳ lạ. Đối với một người có uy thế đến nỗi chỉ cần nhấc tay nhấc chân liền làm cho một gã cường giả Đấu Vương phải khúm núm mà nói thì luôn có sự hấp dẫn đối với không ít cô gái.
Cường giả, vĩnh viễn là người được chú ý nhất. Tiêu Viêm bây giờ đã có được tư cách này!