Chương 718: Kết Cục Của Vân Lam Tông

Giao thủ cũng mới chỉ là hai, ba hiệp ma thôi. Bản thân lại bị Tiêu Viêm khống chế, đối với Nạp Lan Yên Nhiên mà nói, điều này làm cho nàng cảm thấy khiếp sợ. Cho tới hiện tại nàng mới hoàn toàn tin tưởng, Vân Sơn đúng là bại trong tay Tiêu Viêm. Khiếp sợ rất nhiều cũng làm cho nàng có chút cảm thấy nản lòng, nghĩ đến việc nàng sau khi trải qua khảo nghiệm của Sinh Tử môn, thực lực tăng lên rất nhiều, tưởng rằng có thể siêu việt hơn Tiêu Viêm, nhưng mà sự thật lại cho nàng một cái đáp án tàn khốc.

Cái cổ ngọc này có một độ cong rất đẹp, nhưng mà dưới bàn tay run nhè nhẹ của Tiêu Viêm, nàng cũng không dám có chút động tác, hiện giờ Tiêu Viêm đang ở trong trạng thái không bình tĩnh, một khi thật sự nổi giận, kình lực vừa phát, chỉ sợ trên cái sân này lại có thêm một cổ thi thể – Tiêu Viêm! Xin đừng đả thương Yên Nhiên!

Trong lúc hai người giao thủ, cũng là làm cho Vân Vận hơi có chút trở tay không kịp, đợi cho nàng phục hồi tinh thần lại thì liền nhìn thấy Tiêu Viêm đã đem Nạp Lan Yên Nhiên chế trụ, lập tức thất thanh nói. – Tiêu Viêm tiên sinh, xin thủ hạ lưu tình!

Trên bầu trời, Nạp Lan Kiệt cùng Nạp Lan Túc cũng bị dọa đến cả người mồ hôi lạnh chảy ròng, hai người thân hình vừa động, liền vội vàng thoáng hiện xuống, gấp giọng khẩn cầu, hiện giờ Nạp Lan Yên Nhiên đã có thực lực Đấu Vương đỉnh phong, như vậy tính ra chính là có thể làm cho Nạp Lan Gia tộc bọn họ thực lực đại trướng, nếu cứ để cho Tiêu Viêm dễ dàng phá hủy đi, bọn họ phải tức đến hộc máu.

Hải Ba Đông cùng mọi người nhìn một màn này, liếc nhau một cái, nhưng chưa mở miệng nói cái gì, Vân Lam Tông này hiện giờ đã hoàn toàn đại thương nguyên khí, không chỉ có Vân Sơn bỏ mình, liên lụy đến phần đông trưởng lão cũng chết hơn phân nửa, mặc dù trong tông vẫn còn có Vân Vận, là vị cường giả Đấu Hoàng có danh vọng không thấp, nhưng cũng có thể tưởng tượng ngày sau cũng khó có thể khôi phuc lại thực lực ban đầu.

Nhìn thấy thần sắc nổi giận của Tiêu Viêm, ánh mắt Vân Vận cũng là không dám cùng với nó đối diện. Không thể không nói, không gặp mắt ba năm, người trước mặt đã không còn là tên thiếu niên non nớt năm đó. Hắn hôm nay, đã hoàn toàn có đủ khí chất cùng tư cách của một cường giả. – Ta thực sự không phải là muốn lấy mạng của ta uy hiếp ngươi bỏ qua cho Vân Lam Tông, ta biết, hiện giờ có lẽ ta cũng không có loại này tư cách… Nhưng thân là tông chủ Vân Lam Tông, nếu là Vân Lam Tông thật sự bị giết đến nỗi chó gà không ta, ta đây cũng không thể sau đó sống bình an, chỉ có thể tự vận để tạ ơn các vị tổ sư.

Ánh mắt chỉ trốn tránh trong chốc lát, Vân Vận cười khổ một tiếng, chậm rãi nói.

Tiêu Viêm nắm tay nắm chặt, ánh mắt lóe ra không chừng, ai cũng có thể nhìn ra trong lòng hắn đang giãy dụa.

Trên bầu trời, Hải Ba Đông đám người nhìn một màn này, đều sáng suốt không có xen vào, bọn họ sớm chỉ biết Tiêu Viêm cùng Vân Vận trong vòng quan hệ có chút sâu xa, mà hiện tại nghe thấy cuộc nói chuyện này, đúng thật là có chút không đúng.

Mỹ Đỗ Toa lúc này cũng là nhẹ nhàng đứng ở một bên, ánh mắt bình tĩnh nhìn mấy người ở phía dưới. Mà lúc nghe được đoạn đối thoại có chút ẩn ý ngầm của Tiêu Viêm cùng với Tiêu Viêm thì lông mày đen cũng không nhịn được mà nhăn lại, trong lòng liền dâng lên một cổ càm xúc đầy buồn phiền. Mà dưới cảm xúc buồn phiền đó, ánh mắt cùa nàng lại nhìn về tiểu Tử Nghiên đang ở cạnh đó, sau đó lại là than thở. – Tiêu Viêm, nguyên do mọi chuyện cũng là do năm đó ta dựng lên, chỉ cần ngươi buông tha Vân Lam tông cùng với lão sư, Nạp Lan Yên Nhiên ta cho dù làm nô tì cũng cam tâm tình nguyện!

Nhìn thấy sắc mặt Tiêu Viêm thần thái bất định, Nạp Lan Yên Nhiên ở bên cạnh cũng là cắn răng, lên tiếng nói.

Nghe thấy Nạp Lan Yên Nhiên nói, Nạp Lan Kiệt cùng với Nạp Lan Túc cũng là giật mình, liền nhìn nhau, nhưng cũng chưa dám nói chuyện. Lấy thực lực hiện tại của Tiêu Viêm, ngày sau sẽ lại là một thế lực _”Vân Lam Tông” _ khác. Nếu như Yên Nhiên có thể có chút quan hệ cùng với hắn thì chỗ tốt của gia tộc Nạp Lan tự nhiên không cần phải nói, lúc đó cái quan hệ nô tỳ này cũng không cần quan tâm nữa. Hơn nữa bọn họ cũng có chút tin tưởng đối với dung mạo xinh đẹp của Nạp Lan Yên Nhiên, tuy nói ân oán của nàng cùng với Tiêu Viêm không nhỏ, nhưng mà ở lâu, tự nhiên sẽ có chút thay đổi. – Ta không có hứng thú với lời này. Quan hệ của chúng ta đã xong rồi.

Tiêu Viêm nhìn Nạp Lan Yên Nhiên, lạnh lùng nói.

– Một mình ngươi mà lại có thể đổi nhiều tính mệnh của Vân Lam tông như vậy? Dựa vào cái gì?

Nạp Lan Yên Nhiên cắn răng, trong lòng có chút khó chịu. Đối với người thanh niên nắm giữ tồn vong của Vân Lam Tông trước mắt này, nàng cũng không dám làm càn một chút nào. Địa vị của song phương hiện giờ, đã không còn như ba năm trước. – Ngươi cũng không cần phải tiếp tục trêu chọc thầy trò chúng ta. Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào, liền nói ra đi. Sự việc đến nước này, Vân Lam tông cũng đã không còn có sức phản kháng.

Vân Vận cũng đã mệt mỏi, thở dài một hơi, con mắt sáng cũng không trốn tránh nữa, nhìn thẳng vào Tiêu Viêm, thanh âm khàn khàn nói.

Tiêu Viêm nhíu mà lại, nhìn chằm chằm Vân Vân trước mắt. Nhưng mà dưới ánh mắt hung tàn của Tiêu Viêm, lần này Vân Vận cũng không trốn tránh nữa, trong ánh mắt tràn ngập sự mệt mỏi cùng với vô lực.

Khóe mắt hơi giật giật, sắc mặt của Tiêu Viêm trở nên âm trầm, tầm mắt chậm rãi quét qua cái sân rộng ở phía dưới. Một hồi sau, cắn răng một cái, lạnh giọng nói. – Trong vòng một tháng, giải tán Vân Lam tông, nếu không chó gà không tha!

Prev
Next