Khi ánh mắt đỏ ngầu của Tiêu Viêm quét xuống, trên quảng trường trong nháy mắt liền yên tĩnh lại. Một ít đệ tử Vân Lam Tông lặng lẽ nuốt nước miếng, trong lòng thoáng có chút bất an. Hiện giờ đại ma đầu thần bí kia bỏ trốn mất dạng, kế tiếp sợ rằng sẽ là thời điểm Tiêu Viêm tìm Vân Lam Tông bọn họ tính sổ.
Nhìn thần sắc của Tiêu Viêm, đám người Hải Ba Đông nhất thời ngẩn ra, thân hình chợt động, liền hiện ra bên cạnh Tiêu Viêm, nhìn chằm chằm phía dưới.
Nhìn thấy trận thế trên bầu trời, khuôn mặt Vân Vận khẽ biến sắc, bàn tay nắm vung lên, đem sự xôn xao trên sân rộng áp chế xuống. Hiện giờ Vân Sơn đã chết, như vậy nàng liền trở thành người nắm giữ Vân Lam Tông một lần nữa. Bởi vậy nàng không thể trơ mắt nhìn Vân Lam Tông bị hủy trong tay của Tiêu Viêm. Nguồn: http://truyenyy.vn – Ngươi… Ngươi đến tột cùng là muốn như thế nào?
Khẽ cắn răng, Vân Vận đem ánh mắt dừng tại khuôn mặt dị thường lạnh lùng của Tiêu Viêm. Tâm tình của nàng lúc này thật sự hỗn loạn cực độ. Mặc dù mấy năm nay, quan hệ với Vân Sơn mờ nhạt rất nhiều. Nhưng người đó thủy chung vẫn là sư phụ của nàng. Hiện giờ Vân Sơn chết trong tay Tiêu Viêm, theo lẽ thường nàng vốn nên báo thù. Nhưng mấy năm nay Vân Sơn làm ra đủ loại chuyện tình, rơi vào kết cục như vậy cũng chỉ có thể nói là gieo gió gặt bão mà thôi. Về điểm này, cho dù là Vân Vận cũng không thể phản bác được chút nào.
Ngẩng đầu nhìn Nạp Lan Kiệt hai người, Nạp Lan Yên Nhiên chậm rãi lắc đầu, hai má xinh đẹp hiện lên một chút quật cường.
– Một thân bản lĩnh của ta đều do sư phụ cùng Vân Lam tông truyền dạy. Loại sự việc này, ta tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn!
Nhìn Nạp Lan Yên Nhiên quật cường như vậy, Nạp Lan Kiệt hai ngươi nhất thời tức giận giậm chân nhưng lại không có chút biện pháp nào. Giờ phút này, thực lực của Nạp Lan Yên Nhiên đã vượt xa bọn họ. – Tiêu Viêm tiên sinh, xin trước tiên không cần ra tay, để cho lão phu từ từ khuyên nhủ nha đầu này.
Nạp Lan Kiệt giậm chân, đột nhiên thấy sắc mặt từ từ âm trầm xuống của Tiêu Viêm, lập tức vội vàng nói.
Bàn tay vung lên, đem lời nói trong miệng của Nạp Lan Kiệt đánh gẫy, Tiêu Viêm cũng không thèm nhìn hắn, con mắt chăm chú nhìn khuôn mặt quật cường của Nạp Lan Yên Nhiên ở phía dưới. Một ánh sáng màu bạc thoáng hiện lên ngay lòng bàn chân, sau nháy mắt, hai cánh rung lên, thân hình liền hóa thanh một bóng ản, đột nhiên lao nhanh xuống.
Tiêu Viêm đột nhiên thi triển ra tốc độ khủng bố làm cho Nạp Lan Yên Nhiên cũng phải biến sắc. Cánh tay chợt động, một cỗ kiếm cương sắc bén liền bạo xuất từ lòng bàn tay, đâm thẳng cái bóng mơ hồ kia.
Vèo!
Trên không trung, thân hình quỷ dị của bóng đen chợt dao động, lập tức liền tránh khỏi đạo kiếm cương. Màu sắc của đôi cánh lửa xanh biếc phía sau càng nhạt đi, một tiếng sấm nhàn nhạt vang vọng trên không trung. Bóng ảnh màu đen do Tiêu Viêm biến thành đột nhiên biến mất!
Thân hình Tiêu Viêm đột nhiên biến mất khiến cho Nạp Lan Yên Nhiên ngẩn ra. Trong mắt chợt xuất hiện một chút khiếp sợ, tốc độ như vậy… Tại sao một gã Đấu Vương lại có thể có được?
Ngay lúc Nạp Lan Yên Nhiên vì vậy mà thất thần, thì trong nháy mắt không gian trước mặt dao động, một hồi, một bóng đen xuất hiện ngay đó.
Con ngươi có chút co lại, bàn tay Nạp Lan Yên Nhiên chợt động, một đạo đấu khí hùng hồn hung hắng bắn ra.
Ầm!
Một ngọn lửa xanh biếc thoáng hiện ra, cùng đạo đấu khí kia chạm vào nhau, một tiếng vang trầm thấp nổ tung.
Hai đạo công kích nhanh chóng biến mất, Nạp Lan Yên Nhiên vừa muốn nhanh chóng lùi lại, một đạo bóng đen trong nháy mắt xuyên phá trở ngại của không gian, cuối cùng chụp mạnh vào chiếc cổ thon dài, làm cho thân thể mềm mại cứng ngắc. – Mặc dù chúng ta đều là Đấu Vương đỉnh phong, nhưng muốn giết ngươi, vài chiêu là đủ.
Thanh âm lạnh nhạt chậm rãi vang lên, thân ảnh như của Tiêu Viêm chợt xuất hiện trước người Nạp Lan Yên Nhiên. Giờ phút này, bàn tay hắn đang bóp chặt vào cổ Nạp Lan Yên Nhiên, chỉ cần ra sức một chút là có thể đánh gẫy cổ.