Theo Tiêu Viêm thời gian bế quan từ từ trôi qua, các lọ đan dược thành phẩm bắt đầu liên tục không ngừng đưa vào trong tay Tiêu Lệ. Mà có đan dược nhiều như vậy, Tiêu Lệ cũng mừng rơn nhưng cũng không hề đem đan dược đơn độc bán ra. Trà trộn tại Hắc Giác Vực hai ba năm hắn cũng phi thường hiểu rõ muốn thu được giá trị lớn nhất của đan dược thì chỉ có bán đấu giá mới là thủ đoạn hoàn mỹ nhất.
Hiện giờ Phong Thành đã triệt để trong vòng khống chế của Tiêu Môn. Lấy thực lực của bọn họ cũng đủ để tổ chức một đại hội đấu giá chuyên bán đan dược có thanh thế không kém. Bởi vậy, chuẩn bị mất vài ngày thời gian, Tiêu Lệ rốt cục đem tin tức tổ chức đấu giá hội thông qua các loại con đường truyền ra bên ngoài.
Bên trong Hắc Giác Vực thì đấu giá hội to nhỏ các loại bình thường có xuất hiện, bất quá chỉ là đấu giá hội chỉ bán đấu giá đan dược có chút hiếm thấy. Hơn nữa Tiêu Lệ tại thời điểm truyền ra tin tức tự nhiên cũng đem một ít tin tức muốn bán đấu giá đan dược cao giai cũng truyền ra ngoài. Bởi vậy, tại ngắn ngủi trong thời gian hai ngày tin tức Phong Thành muốn tổ chức đấu giá hội đan dược cũng hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.
Đương nhiên, tại loại địa phương như Hắc Giác Vực này thì để tổ chức đấu giá hội thì cần nhất là phải có thực lực rất mạnh. Bằng không mà nói, sau khi đấu giá hội bắt đầu thì một ít gia hỏa bị tham lam che khuất lý trí sẽ làm ra một số chuyện cực kỳ điên cuồng ví dụ như cường đoạt các loại hàng hóa bán đấu giá. Loại sự tình này nếu là ở bên ngoài thế giới thì tất nhiên ít khi xảy ra, bất quá tại trong Hắc Giác Vực lại là chuyện bình thường như cơm bữa, nhìn mãi cũng quen mắt.
Nếu là lấy thực lực “Tiêu Môn” _ _ trước đây tổ chức loại đấu giá hội này tự nhiên sẽ gây ra không ít chê cười. Một cái chuẩn nhất lưu thế lực mà thôi, tư cách tổ chức làm sao đủ?
Cả tràng an tĩnh, tất cả ánh mắt đều tập trung tại trên người Tiêu Lệ, Với tư cách là thế lực mới nổi gần đây của Hắc Giác Vực vô số người đều âm thầm suy đoán đến tột cùng là ai có năng lực kia khiến tam đại thế lực đều kiêng kỵ không ngớt, mà hiện tại nghe được những lời này, lẽ nào hắn chính là thủ lĩnh Tiêu Môn?
An tĩnh giằng co chỉ chốc lát, liền có thêm tiếng nói nhỏ khe khẽ vang lên. Lần này tới tham dự đấu giá hội cũng không thiếu cường giả, bởi vậy tự nhiên có người có thể liếc mắt nhìn ra thực lực Tiêu Lệ nhiều lắm là đấu vương giai biệt, bằng khả năng của hắn thế nào lại ngăn chặn được tam đại thế lực?
Trong màn tràn đầy nói nhỏ khe khẽ kia thì hai mắt đang nhắm của Kim ngân nhị lão cũng chậm rãi mở ra, mắt lộ ra châm biếm liếc mắt nhìn Tiêu Lệ trên đài, một lát sau, cười lạnh nói: “Tiểu tử, người cho thủ lĩnh hiện thân chân chính đi. Nếu ngươi thật là thủ lĩnh Tiêu Môn thì như vậy hôm nay đấu giá hội này cũng không được cử hành rồi. Hàn Phong nói như thế nào thì tại Hắc Giác Vực cũng có xa xỉ danh tiếng. Tuy rằng hiện giờ hắn đã chết ở trong tay Tiêu Viêm nhưng thành thị của hắn lại còn không tới phiên ngươi tiểu bối loại này tới chiếm.”
Với tư cách người mạnh nhất Hắc Giác Vực hiện giờ, Kim Ngân nhị lão nói xong khiến cho không ít âm thanh phụ họa. Trong Hắc Giác Vực trung người bỏ đá xuống giếng chính là nhìn mãi quen mắt.
Tiêu Lệ sắc mặt nhìn qua có chút xấu xí nhìn vẻ mặt cười nhạt kia của Kim Ngân nhị lão. Một lát sau, vừa muốn nói thì một đạo tiếng cười nhàn nhạt dẫn đầu vang lên, cuối cùng quanh quẩn tại trong toàn bộ phòng đấu giá.
“Ha ha, hai vị, nếu Hàn Phong chết vào tay ta, như vậy ta liền tới thu chiến lợi phẩm, địa phương này có gì là không thể?”