Chương 619: Tai Họa

Tại đấu tràn ngập trong sự yên lặng, Bích Lục Hỏa Diễm trên tay Tiêu Viêm nhanh chóng tiêu thất, hướng về phía Lâm Tu Nhai còn đang đờ người ra mĩm cười nói: “Đa tạ Lâm học trưởng” Dè dặt quay đầu qua một bên di ra, Lâm Tu Nhai cười khổ một tiếng, tuy rằng Bích Lục Hỏa Diễm kia vẫn chưa chạm vào da thịt hắn, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được, nếu bàn tay Tiêu Viêm tiến tới một chút nữa thôi e rằng chỉ trong nháy mắt hắn sẽ bị hỏa diễm kinh khủng kia thiêu đốt thành một đám tro tàn. “Gia hỏa này thật quá biến thái, chỉ có hai năm không gặp đã mạnh mẽ đến mức này.” Lâm Tu Nhai thu lại đấu khí trên cơ thể thở dài than. Lúc trước hắn cho rằng tốc độ tu luyện của bản thân đã có chút không tệ, không nghĩ tới lại không đỡ nổi một hiệp với Tiêu Viêm, vì thế khiến tinh thần hắn có chút sa sút. “Vì ta có dị hỏa nên mới chiếm được tiện nghi mà thôi, Lâm học trưởng cũng không nên hạ thấp bản thân.” Tiêu Viêm cười vỗ vỗ vai Lâm Tu Nhai, chợt quay đầu nhìn mọi người đang đứng đông nghịt xung quanh cười dài nói: “Chư vị nhìn chưa đủ sao?” Nghe được lời nói này của Tiêu Viêm, mọi người xung quanh vừa rồi mới cười nhạo hắn, trong lòng đã không còn chút hoài nghi về trận đại chiến năm đó. Lấy thực lực mạnh mẽ như Lâm Tu Nhai mà trong tay Tiêu Viêm không có chút sức phản kháng, cho nên nói hắn đánh bại Đấu Hoàng cường giả dĩ nhiên là cũng có khả năng.

Tiêu Viêm cùng Lâm Tu Nhai lần thứ hai đi lên đài cao, nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Tô Thiên đang đứng trước mặt không khỏi phì cười hỏi: “Như thế nào? Có thể nhìn ra cấp bậc hiện giờ của ta chưa?” Tô Thiên trầm ngâm vuốt vuốt chòm râu, đến một lát sau mới chậm rãi nói: “Ta thấy khi nãy, lúc ngươi thi triển thân pháp có tiết lộ ra chút khí tức, nói ra chắc hẳn bây giờ ngươi đã là đỉnh cấp đấu vương. Lúc trước dựa vào thực lực cấp bậc này muốn đánh bại Lâm Tu Nhai trong một chiêu thì việc này hầu như là không có khả năng. Bất quá cái loại Bích Lục Hỏa Diễm trên tay ngươi này lại là thứ đặc biệt quỷ dị.” Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt Tô Thiên thoáng có chút ngưng trọng. Bởi vì thời điểm nhìn thấy Bích Lục Hỏa Diễm trước đó, ngay cả hắn cũng lờ mờ cảm giác được chút nguy hiểm. Cảm giác nguy hiểm này mỏng manh như tơ nhện nhưng lại đặc biệt rõ ràng, tình huống này có chút gì đó khiến hắn như bị mê hoặc. Hắn cũng không phải chưa từng gặp qua dị hỏa, có thể coi như Hàn Phong với sức mạnh điều khiển dị hỏa cũng chỉ gây cho hắn chút kiêng kỵ, nhưng tuyệt đối không xuất hiện cảm giác như thế này.

“Ha ha, vị bằng hữu này, Tiêu Viêm là người của nội viện chúng ta. Nếu có hiểu lầm gì thì ngồi xuống nói chuyện, hà tất phải động đến tay chân? Tô Thiên cười ha hả nói. Đối mặt với một Đấu Tông cường giả hắn tự nhiên không thể biểu hiện thái độ cường ngạnh.

Đối với lời nói của Tô Thiên, Mỹ Đỗ Toa nữ vương lại không thèm quan tâm nói chuyện lý lẽ, đôi mắt tràn ngập sự dụ hoặc nhìn Tiêu Viêm chằm chằm. Một lát sau mới lạnh lùng nói: ” Đừng tưởng rằng có Đấu Tông cường giả che chở ngươi thì ta không giết ngươi được. Ta không tin là hắn có thể đi theo bên cạnh ngươi cả đời.” Nói xong lời này thân hình Mỹ Đỗ Toa nữ vương chợt lóe lên, hóa thành một đạo lưu quang hướng về phía ngoài nội viện nhanh chóng lao đi, chỉ trong nháy mắt đã tiêu thất không thấy nữa.

Vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Mỹ Đỗ Toa nữ vương đã đi xa, Tiêu Viêm không nhịn được vỗ vỗ trán, cảm giác rất đau đầu. Không phải mọi người vẫn nói là nếu nữ nhân đã thất thân với ai đó thì cho dù không ngoan ngoãn phục tùng kẻ đó chí ít cũng có chút cảm tình phức tạp sao? Vì sao nữ nhân này tựa hồ đối với hắn chỉ biết đòi chém đòi giết vậy? Giết hắn chẳng lẽ có thể cải biến chuyện nàng bị hắn chiếm tiện nghi thật sao? “Tiểu tử ngươi đó, hiện tại thì tốt rồi, bị một Đấu Tông cường giả để mắt đến, e rằng ngày sau hiểu được thế nào là trăm đắng ngàn cay. Thật là phiền phức a. _” Tô Thiên thở dài một hơi. Bị Đấu Tông cường giả để mắt quan sát không có thể có chuyện gì tốt được.

Tiêu Viêm buôn thỏng hai tay, chợt làm như suy nghĩ điều gì, có chút xấu hổ nói: ” _ Còn có chuyện phiền toái khác quên chưa nói cho ngươi…. _”

Tô Thiên ngẩn người ra, chợt cau mày hỏi: ” _ Lại làm sao nữa?( Có chuyện gì nữa) Ngươi đừng nói đắc tội với Đấu Tông cường giả không chỉ có một người a. _” ” _ Không phải như vậy… ” Khóe miệng Tiêu Viêm nở một nụ cười, ngượng ngùng nói: ” Chuyện là… Ta không cẩn thận nên đem Vẫn Lạc Tâm Viêm luyện hóa rồi, nói cách khác là sau này sợ rằng tác dụng đề thăng tốc độ tu luyện của Thiên Phần Luyện Khí Tháp không còn bao nhiêu…. _” Tô Thiên con mắt nháy liên hồi, một lát sau đầu óc nhất thời cảm thấy choáng váng….

” _ Điều này đúng là tai họa lớn!”

Prev
Next