Trên không đột nhiên tràn đây sát ý âm hàn, xung quanh bên ngoài không ít người biến sắc. Tuy rằng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng xem biểu hiện của Hàn Phong, Tiêu Viêm thật sự đã động sát ý.
Tô Thiên vung tay đem Kim Ngân nhị lão đẩy lùi, nghiêng đầu nhìn hắc bào thanh niên ở phía xa, trong mắt xẹt qua một chút hàm xúc khác thường: ” Cỗ cảm giác này!!!” . Nguồn: http://truyenyy.vn “Tiêu Viêm, ngăn hắn một lát, chờ ta thu thập hai tên này liền tới trợ gúp ngươi ngay” . Nhãn mang loé ra một trận rồi dần dần hồi phục, trên không Tô Thiên cất tiếng cười to. ” Ha Hả, Đại trưởng lão chỉ cần để ý ứng phó với bọn chúng là được rồi, Tiêu Viêm còn không có yếu ớt đến vây.” . Tiêu Viêm hướng về Tô Thiên vừa chắp tay, cười vang nói. ” Hắc Hắc, có quyết đoán, tất cả chúng ta đã xem thường ngươi a,….Tiểu tử này!!!!” , nở nụ cười có chút thâm ý, đấu khí trong cơ thể Tô Thiên đột nhiên bạo tăng, ánh mắt băng hàn nhìn về vẻ mặt đang ngưng trọn của Kim Ngân nhị lão, một tiếng cười lạnh, thân hình chớp động như quỉ mị vọt lên, nhìn thấy thế công sắc bén như vậy, Kim Ngân nhị lão lúc này cũng không dám chậm trễ, vội vàng liên thủ nghênh địch.
Thu hồi tầm mắt trên người Tô Thiên, Tiêu Viêm cười lạnh đối diện với vẻ mặt đầy sát khí của Hàn Phong, từ tay bắn ra một luồng thanh sắc hoả diễm, giống như tinh linh, ở trước mặt nghịch ngợm vũ động lên, dừng ở thanh hoả, hắn khẽ cười nói: ” Muốn giết ta sao?” .
Khuôn mặt hơi trầm xuống, Hàn Phong muốn ngay lập tức tiến lên làm cho Tiêu Viêm biến mất khỏi thế gian này, thanh âm khô khốc chói tai vang lên: ” Ngươi từ đâu có được công pháp này?” .
Tiêu Viêm cười cười, còn chưa trả lời, trong cơ thể một luồng lực lượng linh hồn mạnh mẽ đột nhiên tiến vào trong cơ thể, trong chốc lát khi linh hồn lực lượng tiến vào, Tiêu Viêm rõ ràng cảm nhận được lực lượng trong cơ thể mình bạo tăng rất nhiều, mình hoàn toàn có thể vận dụng được lực lượng đó. ” Lão sư, người???” , biến hoá xảy ra bất thình lình cũng làm cho Tiêu Viêm ngẩn ra, thời khắc này Dược Lão đem tất cả lực lượng quán chú cho mình, không phải sẽ làm cho Hàn Phong phát hiện ra sao?. ” Ha hả, hắn sớm hay muộn sẽ phát hiện ra thôi, một khi đã như vậy, sao không tạo cho hắn một chút kinh hỉ a.” , tiếng cười Dược Lão từ trong lòng Tiêu Viêm nhàn nhạt vang lên, chẳng qua trong lời nói có chút cay đắng, lại thoáng có vẻ băng hàn.
Tiêu Viêm hơi nhíu mày, ánh mắt dừng lại ở nơi tiếp xúc của dị hoả, ánh mắt đột nhiên trở lên lăng lệ, song chưởng vỗ mạnh, hai loại dị hoả chậm chạp không chịu dung hợp rốt cục cũng duy trì ở trạng thái cân bằng kì dị. Nhất thời cường quang như ngọc từ giữa bạo phát ra giống như mặt trời làm người ta loé mắt.
Cường quang thình lính loé sáng, xung quanh không ít người đem ánh mắt phóng lại, lát sau cương quang mới yếu bớt quang cảnh bên trong rốt cục cũng thu được vào mắt.
Trên không, hắc bào thanh niên nhẹ nhàng đứng, một đoá Phật Nộ Hoả Liên chậm rãi huyễn phù. Đoá Phật Nộ Hoả Liên này so với Tử Thanh Hoả Liên lúc trước Tiêu Viêm thi triển thì nội liễm hơn nhiều, năng lượng khổng lồ không tán. Nhưng nếu tinh mắt, người ta sẽ phát hiện, Phật Nộ Hoả Liên thong thả xoay tròn làm không gian xung quanh vặn vẹo một cách quỉ dị.
Người bình thường cõ lẽ không cảm giác được sự khủng bố của đoá hoả liên này, nhưng đang đánh nhau kịch liệt trên không, Tô Thiên và Kim Ngân nhị lão không hẹn mà cùng ngừng tay, quay đầu lại ánh mắt hướng về phía lòng bàn tay Tiêu Viêm với đoá Phật Nộ Hoả Liên, trong mắt không thể che dấu được ánh mắt đầy kinh hãi.
Cỗ lực lượng này, cho dù là ngay cả bọn họ đều cảm thấy kinh hãi!!!!
———-oOo———-