Chương 379: Không Cần Từ Bi Ở Hỗn Loạn Vực

Mênh mông vô bờ bình nguyên,phóng nhãn nhìn lại chỉ thấy một màu đen đơn điệu. Trên bầu trời hôn ám, không khí trên bình nguyên như có một cỗ áp lực làm cho tâm tình người ta phát buồn bực. Tại cái địa phương quỉ dị này, khó trách phát sinh ra những quy tắc hỗn loạn.

Trên bình nguyên yên tĩnh. Một đạo hắc sắc thân ảnh như xạ tiễn từ xa bắn đến. Bóng đen lướt đến với tốc độ cực kỳ mau lẹ tựa thuấn di. Mỗi một lần đặt chân đều kèm theo những tiếng sấm nổ rền vang, tạo ra ba động lan toả khuếch tán ra không gian trên mảnh bình nguyên. Thoáng chớp mắt đã khuất dạng.

Đang lướt đi với tốc độ cao. Bóng người bỗng hơi ngước đầu nhìn lên, lộ ra khuôn mặt thanh tú còn rất trẻ. Chính là Tiêu Viêm đã phong trần bôn ba từ ngoài ngàn dặm. Lúc này hắn đang cau mày nhìn dải bình nguyên trống trải thấp giọng lẩm bẩm nói: ” Địa phương chết tiệt này thật sự là làm cho người ta cảm giác áp lực. Bất quá vì cái gì tiến vào bình nguyên lâu như vậy cũng không nhìn thấy nửa bóng nhân ảnh?” .

“Cứ tiếp tục tiến về phía trước. Ta nghĩ Hải Ba Đông cũng chưa từng tới nơi này. Bởi vậy bản đồ mà hắn trao cho ngưoi cũng không có đích xác lộ tuyến của Hắc vực đại bình nguyên. Hiện tại chỉ có thể ghé qua một vài thị trấn nhỏ trên đuờng. Sau đó tìm mua cho được bản đồ chi tiết về nơi này.” Dược lão cũng không quá xác định nói. Dược lão đúng là cũng không quá quen thuộc khu vực này. Chỉ là nghe nói qua một chút mà thôi.

Gật gật đầu. Tiêu Viêm tiếp tục chớp động thân hình lướt về phía trước.

“Đúng rồi. Tiểu tử. Nhắc nhở ngươi một chút. Tại Hắc Giác vực này. Không nên có quá nhiều tấm lòng từ bi. Phàm đã tiến vào trong này, coi như là ngươi đã bị cuốn vào một cuộc chơi. Sẽ không hề có nửa điểm ưu đãi dành cho nguơi. Ngược lại nó có thể kéo ngươi xuống tận bùn lầy!” Dược lão bỗng nhiên lại lần nữa cất tiếng nhắc nhở.

Mập mạp lắc lắc đầu, cười nói tiếp:”Ta cũng không cùng ngài quanh co lòng vòng. Vừa rồi tại đại môn của bộ lạc, thấy thực lực của ngài không tồi. Bởi vậy muốn mời ngài tham gia đội hộ vệ bảo hộ cho thương đội của ta. Nếu mục đích của ngài chỉ là muốn xuyên qua hắc vực đại bình nguyên. Vậy trên đuờng đi chúng ta có thể cùng đồng hành. Bất quá. Vì dẫn ngài đi ra khỏi đại bình nguyên. Thù lao lại, chỉ cần khi thương đội của ta gặp phiền toái sẽ cần ngài xuất ra một chút sức lực. Như thế nào?”.

Nghe vậy. Tiêu Viêm nhíu mày. Ở trong lòng cẩn thận hỏi: “Lão sư. Đúng như lời hắn nói sao?” .

“Ách! Hắc vực đại bình nguyên đích thật nổi danh là có gió lốc đen. Bất kể là cường giả như thế nào cũng sẽ bị lạc phương hướng trong đó. Nghe nói năm đó có một tên xấu số chạy loạn trong gió lốc đen. Kết quả bị cuốn bay vòng quanh đại bình nguyên hơn nửa vòng rồi kiệt lực mà chết.” Dược lão chần chờ một chút. Nói tiếp: “Đi qua hắc vực đại bình nguyên. Nếu đồng hành cùng thương đội có kinh nghiệm phong phú, thật ra đích xác có thể giảm đi rất nhiều phiền toái.” .

“Ha hả. Nơi thương đội chúng ta muốn đi tới chính là Hắc Ấn thành bên trong Hắc Giác vực. Nơi đó ngày mốt có cử hành đại hội bán đấu giá cứ một năm một lần. Ta cần phải tăng mạnh lực lượng hộ vệ để nắm chặt thời gian tới cho kịp. Nói cách khác. Nếu không phải thế, ta cũng sẽ không tìm một người chưa quen biết như vậy.” Mập mạp cười cười, giải thích hành động liều lĩnh tự đến mời Tiêu Viêm của mình.

“Bán đấu giá đại hội?” Nghe câu này. Tiêu Viêm trong lòng thoáng động. Trong Hắc Giác vực. Hấp dẫn người ta nhất. Đó là những kì vật làm người ta líu lưỡi. Mỗi một lần đấu giá hội đều hấp dẫn vô số người đến cạnh tranh đoạt vật.

Trong lòng lại lần nữa trầm ngâm một hồi. Tiêu Viêm cũng không chần chờ gì thêm. Gật gật đầu.

“Hợp tác rất nhanh. Ngươi có thể gọi ta Đa Mã.” Thấy Tiêu Viêm gật đầu. Mập mạp nhất thời thở nhẹ nhõm một hơi. Tủm tỉm cười chìa bàn tay về phía Tiêu Viêm.

“Dược Nham” Nhẹ bắt tay mập mạp. Tiêu Viêm thản nhiên nói.

………………………………

(1). Thái điểu = Trainee

(còn có nghĩa là đồ mới, đồ ăn của chim câu, kẻ mới đến, người tập sự)

Prev
Next