Hắc, lão Áo, ngươi cũng dẫn người tới a? _” Trong bầu không khí tĩnh lặng của đại sảnh, một tiếng cười già nua vang lên,liền đem nó đánh tan.
Theo thanh âm ánh mắt dời qua, Tiêu Viêm phát hiện, tại bên trái đại sảnh trên một bậc cao, một vài lão già thân mặc bào phục luyện dược sư, đang đứng ở đó cười híp mắt,thanh âm vừa rồi, đúng là của một lão nhân tóc trắng như tuyết trong đó phát ra.
” _ Đó là công hội phó hội trưởng, Thiết Mễ Nhĩ, cũng là sư phụ tiểu công chúa.
_” Mỉm cười với lão nhân đang giơ tay lên, Áo Thác nghiêng đầu cùng Tiêu Viêm thấp giọng nói.
” _ Ân. _” Tiêu Viêm khẽ gật đầu.
” _ Bất kể nhãn quang của những tên gia hỏa này như thế nào, có thể ở cái tuổi này trở thành tam phẩm luyện dược sư, hiển nhiên đều là hạng người thiên phú cực kì kiệt xuất, có chút ngạo khí cũng là tự nhiên, không có đạt tới cấp bậc như của bọn họ, bọn họ cũng không quá mức đến để ý tới, thanh niên có chút bản lãnh, phần lớn đều như vậy. _” Áo Thác liếc mắt một cái nhìn những thanh niên trong trong đại sảnh, vỗ vỗ bả vai Tiêu Viêm, an ủi nói. Bạn đang đọc truyện tại – http://truyenyy.vn
Tiêu Viêm mỉm cười,cũng không có nói gì.
” _ Theo ta đi gặp mấy lão già kia chứ, bọn họ ở trong Gia Mã đế quốc là những người có thế lực rất lớn a. _” Áo Thác vừa nói, hướng tới trên đài cao đi tới, Tiêu Viêm chần chừ một hồi, cũng chỉ đành đi theo.
Áo Thác bước nhanh đi tới thượng đài, cùng vài lão nhân tuổi tác không sai biệt lắm chen nhau cười nói một trận, mà Tiêu Viêm thì là an tĩnh đứng ở phía sau hắn,không có ý gì chủ động tiến lên chào hỏi.
” _ Lão Áo, đó có phải là tuyển thủ của Hắc Nham thành các ngươi lựa chọn không?” Sau khi cười nói, vị lão nhân tóc trắng như tuyết, cười dài nhìn Tiêu Viêm đang đứng một bên, hỏi.
Trầm ngâm chỉ chốc lát, Tiêu Viêm lắc đầu, hắn cũng không nghĩ đến ở loại trắc nghiêm sơ bộ này, đã phải vận dụng đến con át chủ bài của mình, loại kiểm tra đơn giản này, sử dụng Thanh Liên địa tâm hỏa, không thể nghi ngờ là giết gà dùng dao mổ trâu.
Ngón tay khẽ bắn ra, một dược hoàn màu tím xuất hiện ở song chỉ,liền đó, Tiêu Viêm bỏ vào trong miệng, hơi hơi tước động, sau đó phun ra một ngụm, nhất thời, một đoàn Tử sắc hỏa diễm bạo dũng ra, sau đó bị Tiêu Viêm nắm tại lòng bàn tay.
Nắm Tử sắc hỏa diễm, Tiêu Viêm khẽ cười cười, bởi vì thôn phệ tử hỏa là đầu tiên, cho nên hiện tại đối với loại hỏa diễm này, hắn đồng dạng cũng có thể khống chế cực kì thuần thục, mặc dù vẫn như cũ cường độ khống chế so ra kém hơn Thanh hỏa, nhưng để dùng luyện Hắc thiết linh hiệp, thật ra không có bao nhiêu vấn đề.
Linh hồn lực lượng chậm rãi lộ ra bên ngoài cơ thể, sau đó khống chế đoàn Tử sắc hỏa diễm, chậm rãi quán chú tiến nhập bên trong đỉnh lô, nhất thời, dược đỉnh lạnh lẽo, bắt đầu nóng dần lên, Tử sắc hỏa diễm cũng ở bên trong đó bốc lên lượn lờ.
Nhàn nhạt nhìn Tử sắc hỏa diễm sáng ngời, Tiêu Viêm bàn tay giương lên, Hắc thiết linh hiệp liền rời khỏi tay phóng vào trong dược đỉnh, Tử sắc hỏa diễm mãnh liệt dâng lên, đem nó bao vây vào trong bắt đầu mãnh liệt thiêu đốt.
Mười ngón linh hoạt ở trước người khiêu động, sau một lát, Tiêu Viêm khống chế càng thêm thuận tay,con mắt cũng từ từ nhắm lại, toàn bộ dựa vào cảm giác, khống chế nhiệt độ của hỏa diễm……
Tại đề luyện lúc này, cát trong chiếc đồng hồ đặt trên thạch bàn,cũng đang dần dần giảm xuống.