Chương 279: Quật Cốt, Cắn Răng, Nhẫn Nhục

Nhìn luyện dược sư tuổi còn trẻ kìa chậm rãi đi ra, trong đại sảnh mọi người đều ngẩn người, vài vị tam phẩm luyện dược sư vừa rồi thúc thủ vô sách,trên khuôn mặt liền xuất hiện tia chế nhạo. Ngay cả tam phẩm luyện dược sư cũng không có biện pháp. Ngươi một nhị phẩm luyện dược sư. Có bản lãnh gì?

Nạp Lan Túc nhìn chằm chằm người tuổi trẻ đi ra, quay đầu cùng Nạp Lan Yên Nhiên liếc mắt nhìn nhau, đều là từ đối phương trong mắt hiện ra một tia kinh ngạc, hiển nhiên, cử chỉ của thanh niên nhị phẩm luyện dược sư này,thật sự ngoài dự liệu của bọn họ, vừa rồi vẫn thỉnh vào. Đó là cấp mặt mũi cho Nhã Phĩ. Nói thật ra, nhìn tướng mạo. Bọn họ vẫn không có cái gì chờ đợi ở vị luyện dược sư trẻ tuổi này.

Tuy nói người không thể dựa vào tướng mạo, có đúng hay không đối phương dù sao cũng chỉ là một gã nhị phẩm luyện dược sư, loại…cấp bậc này, vẫn còn là giai đoạn ban đầu của luyện dược thuật, chẳng lẻ còn có thể trông cậy một sơ học giả. Liền có thể khu trục lạc độc mà ngay cả đan vương Cổ Hà đều không thể làm được sao?

“Vị tiểu huynh đệ này, ngươi …” Đứng dậy, Nạp Lan Túc mặc dù trong lòng cũng không thế nào cho rằng người tuổi trẻ trước mặt có che dấu bản lãnh. Chỉ vì thói quen cho phép. Hắn thoáng có chút cẩn thận dò hỏi: “Ngươi có nắm chắc trị liệu được cho lão gia tử?”

Chậm rãi đứng ở trong đại sảnh, Tiêu Viêm liếc mắt Nạp Lan Túc. Đạm mạc nói: “Vậy xin hỏi, đan vương Cổ Hà có nắm chắc trị liệu?”

“Ách …” Nghe vậy, Nạp Lan Túc liền ngắc ngứ, tức thì xấu hổ lắc đầu: “Nếu Cổ Hà đại sư có thể trị liệu, chúng ta đây cần gì phải phí tinh lực như vậy để mời người đến chữa bệnh.”

“Nếu ngay cả đan vương cũng không có tuyệt đối nắm chặc, vậy Nạp Lan tộc trưởng nói lời này với ta, có đúng hay không có chút ……” Tiêu Viêm thanh âm khàn khàn thoáng có chút trào phúng, lạnh lùng nói.

Theo nhiệt độ tăng lên của thanh sắc hỏa diệm. vốn thần tình chết lặng, Nạp Lan Kiệt trên khuôn mặt từ từ hiện lên vẻ đau đớn. Bàn tay khô héo, cũng gắt gao nắm lại. Gân xanh nơi tay trên cánh tay nổi lên.

Thanh sắc hỏa diễm bị linh hồn lực lượng bao phủ.Ngay khi đạt tới một nhiệt độ nhất định, chợt liền đình chỉ. Tiêu Viêm chậm rãi hút một ngụm không khí có chút nóng cháy, chần chờ một lúc. Cắn răng, khống chế thanh sắc hỏa diễm,bao chùm một đoạn xương màu đen..

“A … _” trên giường. Nạp Lan Kiệt hai mắt đang đóng chặt đột nhiên mở ra,từ trong miệng phát ra tiếng hô đau nhức. Một cổ khí thế hung hãn. Giống như hồi quang phản chiếu, thức tỉnh dậy.

” _ Lão gia tử … _” Lão nhân đột nhiên mở mắt, Nạp Lan Yên Nhiên cùng Nạp Lan Túc vội vàng hô.

” _ Ta hiện tại đang tiến hành khu độc. nếu ngài có thể chịu được cổ đau nhức này, lạc độc hẳn liền có khả năng khu trục,bất quá nếu không thể. Ta đây cũng vô năng vô lực.. _” Liếc mắt nhìn Nạp Lan Kiệt trên mặt đầy mồ hôi, Tiêu Viêm nhàn nhạt nói.

Nghe được thanh âm sau lưng. Nạp Lan Kiệt quay đầu nhìn khuôn mặt thanh niên đạm mạc, không khỏi sửng sốt, lập tức cắn răng cười nói: ” _ Tiểu oa nhi. Là ngươi cứu ta? _”

” _ _ _ _ _ _ _ Chưa nhất định có khả năng cứu được, nói không chừng ta một phút thất thần, ngài sẽ chết trên tay ta. _”

” _ _ _ _ _ _ _ Ha ha, cái mạng của ta vốn là nhặt trở về, tiểu oa nhi cứ thẳng tay đi.Có làm chết, cũng không ai dám trách ngươi. _” Khóe miệng co quắp nhẫn nại chịu đựng sự đau nhức trong cơ thể. Nạp Lan Kiệt phóng khoáng cười nói.

” _ Gia gia. Ngươi nói bậy gì vậy? _” Một bên. Nhìn Nạp Lan kiệt từ hôn mê tỉnh lại, Nạp Lan Yên Nhiên thở dài một hơi. Nhịn không được sẳng giọng.

” _ Ngươi,nha đầu chết tiệt kia. Ngươi còn có mặt mũi trở về sao? Ba năm nay, nếu không phải bởi vì ngươi lúc trước tùy tiện giải trừ hôn ước với Tiêu gia. Ta có thể tức giận đến nỗi không tu luyện được, bị lạc độc hành hạ đến như thế này? ” Tức giận trừng mắt nhìn Nạp Lan Yên Nhiên, Nạp Lan Kiệt rống giận thanh âm còn chưa hạ xuống. khóe miệng co quắp phát ra một trận gào khan. Quay đầu phía sau nhìn người thanh niên xa lạ, cười khổ nói: ” Tiểu oa nhi, như thế nào đột nhiên … _”

” _ _ _ _ _ _ _ Im lặng.” Thanh âm lạnh như băng thoáng có chút tức giận, khiến ba người trong phòng đều thoáng kinh ngạc. bất đắc dĩ trở nên an tĩnh

Nhìn sắc mặt người thanh niên lanh lùng, Nạp Lan Yên Nhiên lặng lẽ thè lưỡi quay đầu nhìn Nạp Lan Kiệt thoáng có chút ý cười. Nhiều năm như vậy, dám nói chuyện với lão gia tử như thế, tựa hồ chỉ có một mình hắn.

Theo mấy người trầm mặc xuống.Bầu không khí trong phòng, lặng lẽ trở nên tĩnh lặng.

“Ai. Không nghĩ tới a, người tuổi còn trẻ như vậy, cũng có thể có dị hỏa, loại…này đồ vật mà ngay cả Cổ Hà đại sư cũng thèm thuồng …… _” không khí an tĩnh duy trì một hồi lâu. Nạp Lan Túc lôi kéo Nạp Lan Yên Nhiên lui về phía sau một chút, nhìn về phía bóng lưng vị thanh niên. Nhịn không được nghiêng đầu hướng Nạp Lan Yên Nhiên thấp giọng nói.

” _ Ân. Đích xác rất không tồi. Xem hắn tuổi tác so với ta không sai biệt nhiều lắm, nhưng cư nhiên chính mình có dị hỏa trong truyền thuyết … ta nghe Cổ Hà trưởng lão nói qua về đồ vật kinh khủng kia, lần trước bọn họ tìm kiếm dị hỏa ở Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc, đáng tiếc điều động lực lượng khổng lồ, vẫn tay không mà quay về. Bởi vậy có thể thấy được, đồ vật đó đến tột cùng có bao nhiêu hung hãn.” Có chút gật đầu, Nạp Lan Yên Nhiên giữa đôi mắt đẹp xẹt qua một ít tán thưởng.Nàng vốn cũng là kiều tử trong đám kiệt xuất. Tại Vân Lam Tông tu luyện nhiều năm như vậy. vẫn chưa bao giờ nhìn thấy đồng bạn cùng lứa tuổi siêu việt hơn mình, mà vị thanh niên tên là Nham Kiêu này. Cũng là người đầu tiên cùng lứa tuổi khiến cho tâm tình nàng tự sinh tán thưởng.Có lẽ là những vĩ nhân trong một lúc nào đó nảy sinh cảm phục lẫn nhau.

“Như thế nào? Nghĩ hắn không tồi phải không? _” Liếc mắt nhìn thần sắc hài tử mình. Nạp Lan Túc hài hước nói.

” _ Ngươi nói hồ đồ gí vậy? Già mà chẳng nghiêm túc chút nào. _” Trợn mắt nhìn Nạp Lan Túc. Nạp Lan Yên Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu.

” _ Ai, nhắc mới nhớ. Tựa hồ khoảng cách ngươi cùng Tiêu gia tiểu tử ba năm chi ước, chỉ còn không tới nửa tháng thời gian nữa thôi? _” Cười cười, Nạp Lan Túc nụ cười trên mặt đột nhiên thu liễm, thở dài nói.

” _ …… ” Nạp Lan Yên Nhiên trầm mặc. Một lát sau, có chút gật gật đầu. Nhẹ giọng nói: ” Còn có mười ba ngày. _”

” _ _ _ _ _ _ _ Ba năm thời gian, ngươi cũng so với trước kia thành thục hơn rất nhiều, bây giờ ngươi hẳn là có thể biết, hành động theo cảm tính của ngươi lúc trước. Đối với Tiêu gia cùng với Tiêu Viêm đã mang lại bao nhiêu sỉ nhục, phiền toái rồi chứ? _” Nạp Lan Túc nhìn nhi nữ bên cạnh khuôn mặt trơn bóng xinh đẹp nói.

Nạp Lan Yên Nhiên trầm mặc,đưa tay vuốt vài sợi tóc vương trên trán, sau một hồi, thấp giọng nói: ” _ Nhi nữ biết lúc trước hành động đã mang đến rất nhiều phiền toái. Bất quá,nhi nữ biết,là đúng … ba năm chi ước sắp tới. Ta. Chờ hắn đến. _”

” _ _ _ _ _ _ _ Nghe nói từ một năm trước. Tiêu Viêm đã rời khỏi Ô Thản thành, bất quá. Theo ta được biết. trước khi ra đi. Người thanh niên bị gọi là phế vật. đã tái khôi phục tu luyện thiên phú lúc trước, ai … một năm sau. Không biết hắn đã phát triển tới bước nào. _” Nạp Lan Túc cười khổ lắc đầu.

Đứng ở bên cạnh Nạp Lan Yên Nhiên, trầm mặc lúc lâu trầm thấp nói tiếp: ” _ Ngươi lần này. Tựa hồ thật sự nhìn lầm rồi a …… lúc trước ta nói qua,ngươi không nên coi thường thiếu gia phế vật của Tiêu gia. Trước mười ba tuổi, tốc độ tu luyện của hắn. Từng khiến vô số người cảm thấy rung động … _”

Nạp Lan Yên Nhiên bàn tay mềm mại nhẹ vuốt mái tóc trên đầu, trầm mặc một lát. Bình tĩnh nói: ” _ Ba năm chi ước. Ta sẽ tuân thủ. Nếu là ta thắng, sự tình trước kia, liền xóa bỏ, còn nếu thua. Ta Nạp Lan Yên Nhiên cũng đã nói qua.Làm nô làm tỳ,tùy hắn xử trí. _”

Nạp Lan Yên Nhiên cắn nhẹ hồng bờ môi hồng nhuận, chậm rãi ngước lên mặt cười, ánh mắt thoáng có chút mê ly, ba năm trước tại Tiêu gia đại sảnh, Thanh âm hùng hồn thiếu niên,lại hiện lên trong óc.

” _ Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, mạc khi thiếu niên cùng! _”

” _ _ _ _ _ _ _ Khế ước này, không phải khế ước giải trừ hôn ước, mà là giấy chứng, bổn thiếu gia trục xuất ngươi ra khỏi Tiêu gia! _”

” _ _ _ _ _ _ _ Từ nay về sau. Ngươi–Nạp Lan Yên Nhiên. Cùng Tiêu gia ta, không có nửa phần quan hệ!”

Ba năm nay, thiếu niên phế vật.Dưới áp bách của con quái vật cự đại Vân Lam Tông. Vẫn như cũ quật cốt. Cắn răng, nhẫn nhục, cô độc chờ đợi, ngày phá kiển hóa điệp ……

Prev
Next