Chương 267: Sơn Trại Phật Nộ Hỏa Liên

Kinh ngạc nhìn Hải Ba Đông đang nháo nhác trên bầu trời, một lúc sau, Tiêu Viêm dở khóc dở cười lắc đầu, giơ bàn tay có hai ngọn hoả diễm lên, cười nói: “Hải lão, lấy trạng thái hiện tại của ta, cũng không thể phát ra được bạo tràng như ngày trước đâu… Hiện tại ta đã thay đổi Phật nộ hoả liên rồi, sẽ không thể xuất hiện tình trạng không khống chế được.” Hải Ba Đông quan sát tử hoả trong tay Tiêu Viêm, phát hiện ra đó không phải là dị hoả, tuy nhiệt độ có cao, nhưng so với sâm bạch hoả diễm mà Tiêu Viêm thao tác lần trước thì kém rất nhiều. “Người này rốt cục ẩn tàng bao nhiêu thứ đây? Một hồi thanh hoả, một hồi bạch hoả rồi hiện tại lại xuất ra tử hoả, thật sự khiến người khác nhìn không thấu a” . Trong lòng dâng lên ý nghĩ, thoáng thở dài, Hải Ba Đông nhìn về phía Tiêu Viêm, lắc đầu cắn răng nói: “Ngươi vốn dĩ là kẻ điên, ta lười không quản ngươi có cải tiến gì, muốn chơi tự ngươi chơi đi, ta vẫn tưởng tượng lần trước bị ngươi đùa suýt chết a.” Nói xong đôi cánh hàn băng sau lưng Hải Ba Đông khẽ rung lên, thân hình trong mắt mọi người thoáng chốc chỉ còn là một điểm đen, rồi mới dừng lại, quay xuống nhìn. Trải qua lần trước Tiêu Viêm sử dụng Phật nộ hoả liên gây nổ mạnh, khiến cho vị trước đây từng liệt danh Băng Hoàng nảy sinh tâm lý sợ hãi, nếu không cũng sẽ ở trước mặt nhiều người như vậy lựa chọn né tránh.

Bất đắc dĩ nhìn Hải Ba Đông bay đi xa, Tiêu Viêm cúi đầu, liếc mắt nhìn xung quanh thấy tất cả mọi ánh mắt của bọn Tiêu Đỉnh đều cổ quái nhìn mình, buông tay xuống nói: “Lão nhân gia dường như lá gan hơi nhỏ…” “Khụ…” , Nghe vậy Tiêu Đỉnh cùng với Tiêu Lệ đều ho khan vài tiếng. Tuy nói tuổi của Hải Ba Đông khá lớn, thực lực có chut khủng bố, nhìn thấy biểu hiện lúc trước bọn họ trong lòng cũng thoáng có chút không yên, nhìn nhau liếc mắt một cái, chợt cười gượng nói với Tiêu Viêm: “Tiểu viêm tử, ngươi đến tột cùng là muốn thí nghiệm cái gì?” “Chính là nghiên cứu ra một thứ, muốn thử xem có thành công hay thôi mà, lần trước đã thất bại, kết quả thiếu chút nữa đem ta và lão đầu tử nổ chết… Nên đến giờ hắn tựa hồ có chút sợ hãi. Nhưng các ngươi không cần lo lắng, lần này ta đã cố ý cắt giảm uy lực, cho dù cuối cùng có thất bại cũng không như lần trước gây ra lực phá hoại lớn.” Tiêu Viêm lắc đầu tuỳ ý nói.

– Hắn quả nhiên khống chế lực càng ngày càng thuần thục, nếu như lần trước hắn có thể đem Phật nộ hoả liên khống chế được thành hình dạng như thế này, chỉ sợ… Bát cực hắc xà hoàng phải bị nổ chết tại đương trường. – Ngày sau, nếu như hắn lần thứ hai sử dụng hai loại dị hoả dung hợp, lại có thêm lực khống chế như vậy, ta nghĩ trong tầng lớp đấu hoàng cường giả, trừ một số ít cực kỳ biến thái, còn không thì chắc là không ai có thể trực tiếp chịu đựng sức nổ khủng bố như thế.

Nhẹ thở một hơi khí lạnh, Hải Ba Đông sắc mặt phức tạp nhìn chằm chằm vào mặt hắc sam thiếu niên đang đứng trên mặt đất, thấp giọng nói.

Nơi sân thượng, Tiêu Viêm cầm trong tay nhị sen xanh tím, ngẩng đầu nhìn La Bố đang được bao bọc kín trong lớp Sa y đấu khí, khuôn mặt thoáng có chút tái nhợt khẽ điểm một nụ cười, bấm tay bắn khẽ nhị sen. Nhất thời nhị sen hoá thành một đạp lưu quang giống như tia chớp hung hăng bắn vào La Bố.

Lẳng lặng nhìn khoảng cách giữa La Bố và Phật nộ hoa liên ngày càng gần, Tiêm Viêm chậm rãi vươn tay, sau đó nắm chặt lại, quát khẽ một tiếng:

– Bạo!

Tiếng quát vừa dứt, nhị sen xanh tím đang bay giữa không trung chợt bành trướng, ầm ầm nổ mạnh…

“ẦM! OANH”

Tiếnh nổ đinh tai nhức óc, ầm ầm, trên sân huấn luyện, một cái khe thật lớn xuất hiện tại chỗ vụ nổ xảy ra, rồi nhanh chóng lan tràn ra xung quanh.

– Hoàn mỹ thao tác…

Trên bầu trời, Hải Ba Đông chậm rãi nhắm mắt, thấp giọng nói. Cùng lúc đó, trong lòng cũng có chút rung động, tim đập mạnh hơn một chút…

Prev
Next