“Thiếu gia, rời giường nhanh…”
Sáng sớm, Thanh Lân hai tay chống trên eo nhỏ nhẹ giọng hô, khuôn mặt xin xắn nhỏ nhắn, có chút bất đắc dĩ nhìn trên giường nọ một ổ chăn mền vang tiếng ngái ngủ của Tiêu Viêm.
Đang lúc Thanh Lân huyên náo kêu, TiêuViêm mơ mơ màng màng cũng mở mắt ra, cố gắng mở mắt, miễn cưỡng nhấc người dậy, dở khóc dở cười nhìn bên cạnh cái miệng nhỏ nhắn đang dẩu lên của Thanh Lân, thở dài một hơi, đành phải buông tha cho cái ý niệm tiếp tục lười biếng trên giường trong đầu ra, để Thanh Lân cặp bàn tay nhỏ non nớt kia ôn nhu hầu hầu hạ hạ, thay trang phục, sau đó nhanh chóng đem quần áo mặc vào.
“Thiếu gia, người cũng không nên trách Thanh Lân quấy rầy mộng đẹp của Người, hôm nay là Mạc Thiết dong binh đoàn mỗi ba tháng một lần tổ chức trắc nghiệm, cũng là ba tháng một lần là lúc náo nhiệt nhất bên trong binh đoàn, cũng là người đêm qua nhắc nhở Thanh Lân, nhất định phải đúng lúc gọi người thức giấc, nếu không…” Thanh Lân nói đến chỗ này, trên khuôn mặt xin xắn nhỏ nhắn thoáng hiện lên một nét nhàn nhạt ửng đỏ, thanh âm thấp không thể nghe thấy nói:
“Nếu không gọi người thì mông của Thanh Lân phải gặp nạn.” (dg: ta ngất…)
“Khụ…” Sáng sớm vừa mới rời giường, đúng là lúc nam nhân dục vọng thịnh nhất, mặc dù Thanh Lân trước mặt tuổi tác mới mười ba mười bốn, nhưng có lẽ là bởi vì duyên cớ do nhân xà huyết mạch đồng thể, nên thân hình xinh xắn linh lung, cái nên lõm thì lõm, cái nên đầy đặn thì đầy đặn, chổ thì mảnh mai tinh tế, này các loại đều hội đủ, phối hợp với tuổi càng làm cho có chút cổ quái đối với người bình thường mà nói, đều là những hấp dẫn trí mạng a.
Tuy nhiên Tiêu Viêm cũng không có cái loại sở thích này, nhưng là lúc này trong lòng củng toát ra một cỗ xúc động, bất quá cũng may hắn nhanh chóng đem xúc động nọ nhanh chóng áp chế xuống tới, nếu không chẳng phải là là mất thể diện đến chết?
Chậm rãi thở ra một hơi, trong cơ thể Tiêu Viêm tử hỏa đấu khí cũng là cấp tốc lưu động, sau một lát, bốc lên một tử hỏa đấu khí sa y màu tím, đồng dạng là đem Tiêu Viêm bao lại bên trong.
“Khá lắm…” Nhìn Tiêu Viêm triệu hồi ra tử hỏa sa y, Tiêu Lệ không khỏi than thở một tiếng, chợt nắm chặt trường thương, quát to: “Bắt đầu đi!”
Tiêu Lệ thanh âm vừa xuất ra, thân thể Tiêu Viêm cùng hắn, đó là cơ hồ đồng thời cùng động, hai người bàn chân đạp trên mặt đất một cước, thân hình điên cuồng bắn ra.
Nhìn vậy cơ hồ là đem hỗn loạn trường đấu xé ra, sinh ra một đường chỉ hai người, chung quanh đích lính đánh thuê nhất thời lại sôi trào lên, hai gã đấu sư chiến đấu, ở ngày thường, có thể xem như khó gặp, hôm nay có thể có nhãn phúc tham quan hoc tập một hồi, những người này như thế nào không cảm thấy hưng phấn.
“Thiếu gia, cố gắng lên!” Đứng ở trên cự thạch, Thanh Lân khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng có chút đỏ lên, trong trẻo hô to.
“A.a.., đoàn trưởng, Người nói nhị đoàn trưởng cùng Tiêu Viêm tiểu huynh đệ, ai có phần thắng lớn hơn một chút?” Trên đài cao, Tuyết Lam ánh mắt phiêu lướt qua bên trong sân đấu, cười duyên hỏi.
Nghe Tuyết Lam vấn đề hỏi, mấy vị cao tầng khác trên đài mặt cũng là đem ánh mắt đầu lại đây, nhìn vị ngày thường quyết sách sự vụ lớn nhỏ bên trong đoàn Tiêu Đỉnh.
Bị mọi người nhìn chăm chú vào, Tiêu Đỉnh dường như không có việc gì đích nâng chung trà lên, nhẹ nhấp một hơi, tầm mắt quét về phía trong trường đấu, cười dài nói:
” thực lực Nhị đệ hiện giờ là bốn sao đấu sư, lấy tốc độ của hắn, tất sau đó không lâu liền có thể đi vào năm sao cấp bậc.”
“Mà tiểu viêm tử thực lực bây giờ, chỉ là vừa mới bước vào đấu sư, mặc khác, nhị đệ lôi thuộc tính đấu khí, chư vị cũng là từng lĩnh giáo qua, mặc dù tử hỏa đấu khí của tiểu viêm tử, để cho ta có chút nhìn không ra, bất quá… Các ngươi nói thử xem, ai phần thắng sẻ lớn hơn?” Tiêu Đỉnh trong đôi mắt một thoáng hiện lên nét xảo trá, cười nói.
“Như vậy xem ra, nhị đoàn trưởng không phải sẻ thắng sao? Dù sao bọn họ rốt cuộc khác biệt vài tinh thực lực mà…” Nghe vậy, Tuyết Lam không khỏi bĩu môi, có chút thất vọng nói, nàng đúng là rất muốn nhìn thấy bộ dáng xấu mặt của Tiêu Lệ.
“Ân…” Khẽ cười cười, Tiêu Đỉnh ngón tay nhẹ nhàng đánh gõ vào mặt bàn, ánh mắt nhìn chằm chằm thiếu niên bao phủ bởi tử hỏa đấu khí ở giữa sân nhẹ giọng nói:
“Đổi lại người khác, có lẽ đúng vậy xác thực không có nửa điểm phần thắng, bất quá… Đối với tiểu đệ đệ này của ta ít nhất cũng không thể theo lẽ thường mà phán đoán, tiểu gia hỏa kia từ nhỏ đã biết như thế nào là ẩn giấu chính mình, ta cũng không cho rằng thực lực hắn chỉ có biểu hiện ra từng ấy điểm…”
“Cho nên… Trận này tỉ thí, không thể nói, phần thắng của tiểu viêm tử sẻ lớn hơn nữa!”