Mễ Đặc Nhĩ đấu giá trường hôm nay không thể nghi ngờ là một ngày hỏa bạo nhất trong nửa năm, tiếng ồn ào trong đại sảnh, làm cho mấy người Tiêu Viêm vừa đến ù cả tai, giống như có một đám ruồi đang bay xung quanh, làm cho người khác tâm phiền ý loạn.
Nhìn đại sảnh, Tiêu Chiến nhíu mày, bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể để người của đấu giá trường dẫn bọn họ đi vào thông đạo của khách quý, lúc nay mới an ổn vào phòng đấu giá.
Trong phòng đấu giá, mặc dù nhân số cũng không ít, nhưng lại yên tĩnh hơn rất nhiều, ánh mắt Tiêu Chiến quét quanh phòng đấu giá, sau đó dẫn mấy người Tiêu Viêm đến một vị trí phía trước của đấu giá đài, ngồi xuống.
Ngồi ở gần cuối, Tiêu Viêm nhàm chán nhìn xung quanh, lười biếng dựa vào lưng ghế, đợi đấu giá bắt đầu.
“Tỷ, nửa năm sau, hình như sẽ đến thời gian chiêu sinh của Già Nam học viện?” Tiêu Viêm nhàn nhã gác chân, mắt híp lại muốn ngủ, bên tai lại đột nhiên vang đến tiếng hỏi có chút nhiệt thiết của Tiêu Ninh, cái tên đặc biệt này, không khỏi làm lông mày của hắn nhíu lại.
Già Nam học viện, đấu khí học phủ nổi tiếng của đấu khí đại lục, kỳ thật thực lực đã rất hùng hậu, vượt xa thường nhân tưởng tượng, nghe nói muốn trở thành một đạo sư trong Già Nam học viện, ít nhất phải là một đại đấu sư, nếu so sánh về thực lực, sợ rằng ngay cả Vân Lam tông cũng phải yếu hơn vài phần.
Tại đấu khí đại lục, học viện và tông phái có chút khác nhau, gia nhập tông phái, sẽ phải chịu một số hạn chế, sau này làm việc, cũng sẽ đại biểu cho tông môn, mà học viện lại khác, sau khi tốt nghiệp, thì sẽ không có quan hệ gì mang tính cưỡng chế từ học viện nữa.
Tuy nói là như thế, nhưng con người dù sao cũng không phải sinh vật không có cảm tình, trong hoàn cảnh ở học viện, đệ tử rất dễ bồi dưỡng ra một loại tình cảm với nó, lúc tốt nghiệp, loại tình cảm mơ hồ này, sẽ làm rất nhiều người nguyện ý hỗ trợ học viện một số việc trong khả năng có thể.
Lắc đầu, Tiêu Viêm không tranh luận cùng nàng vấn đề về học viện, ánh mắt hướng đến phía xa, phát hiện người của hai đại gia tộc kia, cũng đã vào trong phòng đấu giá.
Trong một đám người, Tiêu Viêm đột nhiên phát hiện một đạo ánh mắt âm lãnh, ngẩng cao đầu, phát hiện dĩ nhiên là Gia Liệt Áo, lúc trước đã có xung đột cùng mình trong khu buôn bán.
Lúc này, vị thiếu gia của Gia Liệt gia tộc, đang không có ý tốt nhìn chằm chằm mình, ngẫu nhiên thèm thuồng đảo mắt qua thân hình lả lướt của Huân Nhi, thấy Tiêu Viêm nhìn lại đây, nhất thời cười lạnh, miệng khẽ động đậy.
Thản nhiên nhìn miệng Gia Liệt Áo khẽ đóng mở, Tiêu Viêm miễn cưỡng có thể đoán được ý tứ của hắn: “Tiểu phế vật của Tiêu gia, rốt cuộc đã xong thành nhân nghi thức rồi sao? Sau này đừng để thiếu gia gặp ngươi ở Ô Thản thành, nếu không… hắc hắc!”
Hơi híp mắt nhìn Gia Liệt áo đắc ý cười, Tiêu Viêm mỉm cười, trong con ngươi, hung quang thoáng hiện.