Được một thị nữ dẫn đường, Tiêu Viêm đi vào phòng đấu giá đang cử hành.
Vừa vào trong, chung quanh nhất thời tối lại, tiếng huyên náo không ngừng truyền vào tai làm Tiêu Viêm không khỏi cảm thấy nhức đầu.
Phòng đấu giá rất lớn, dung nạp ngàn người cũng không thành vấn đề, lúc này, tại trung tâm phòng đấu giá, ở dưới ngọn đèn, một người đàn bà xinh đẹp mặc bộ quần áo màu đỏ đang đứng, dùng vẻ vũ mị khiến mọi người ngây ngắt mà giảng giải về món đồ đang được mang ra.
Dưới tiếng hô yêu kiều, thanh thuý của người đàn bà nọ, kiện đồ vật không tính quá trân quý nọ, giá đang tăng lên với một tốc độ chóng mặt.
Tìm một chỗ hẻo lánh ngồi xuống, Tiêu Viêm ánh mắt đảo qua, với nhãn lực của hắn, dễ dàng nhận thấy có không ít người đến đây vì người đàn bà đang đứng ở trên kia.
Thước đặc nhỉ thủ tịch đấu giá sư: Nhã Phi. Mỹ nhân mà gần như cả Ô Thản thành không ai không biết, sự thành thục mỹ lệ, đủ để làm cho rất nhiều nam nhân sẵn sàng phủ phục dưới gấu quần nàng.
Tiêu Viêm yên lặng ngồi, mày bỗng nhiên nhíu lại, nhìn tới một chỗ cách mình không xa, một nam tử đang ngồi ẩn trong bóng tối, ánh mắt nóng cháy nhìn lên Nhã Phi ở trên đài, môi khẽ mím lại, hạ thân không ngừng chuyển động.
” Trời đất!!” khẽ mắng một câu, Tiêu Viêm thầm nghĩ, người này quả là quá mạnh mẽ rồi…
Trong lòng thầm chửi thề, Tiêu Viêm có chút cười khổ lắc đầu, ánh mắt lại nhìn về phía đài cao, nhìn những đường cong lả lướt của người đàn bà nọ, thấp giọng nói thầm: ” Yêu tinh…”
Mắt nhẹ quét qua vật phẩm trên tay Nhã Phi, Tiêu Viêm khẽ thở dài, hắn không thừa tiền để mua một thứ phế vật a, cho dù đấu giá nó là một người đàn bà xinh đẹp. Ánh mắt hắn chậm dãi đảo qua, rồi tiếp tục quan sát mọi người trong phòng đấu giá.
Gia Liệt Đoàn Tất da mặt khẽ run, tựa hồ đang tự hỏi xem Tiêu Chiến nói thật hay giả, một lát sau, hắn lắc đầu, lần này hắn tới đây chính vì đồ vật đó, tuyệt không thể lãng phí tư kim được.
Áo Ba Mạt ở một bên, nhìn thấy Gia Liệt Đoàn Tất đã lui rồi, cũng nhún vai, trúc cơ linh dịch mặc dù hấp dẫn, bất quá không phải là mục đích của hắn, thôi bỏ đi.
” Tiêu Chiến tộc trưởng ra giá 4 vạn kim tệ, còn ai tăng giá không?” nhìn trong sân yên tĩnh, Nhã Phi mỉm cười nói.
” Nếu không có người tăng giá, trúc cơ linh dịch này, do Tiêu Chiến tộc trưởng mua được.” Thấy không ai lên tiếng, Nhã Phi khẽ đập nhẹ chiếc búa nhỏ trong tay lên trên bàn, trúc cơ linh dịch, định hạ người mua rồi.
Ở một chỗ vắng vẻ, Tiêu Viêm có chút dở khóc dở cười, cả nửa ngày trời, dĩ nhiên cũng là cha mình mua….
” Tiếp theo, sẽ là tiêu điểm của buổi đấu giá hôm nay!!” Đem bình ngọc mang đi, Nhã Phi ngọc thủ vung lên, ngọn đèn trên đài ảm đạm xuống, Nhã Phi có chút dừng lại, rồi từ từ lấy ra một chiếc mâm bạc, trên đó có một quyển trục cổ phác màu xanh.
Quyển trục thoáng có thanh quang, đặt trên mâm bạc, quả là có chút huyền bí…
” Huyền giai cao cấp công pháp: Thanh Phong Quyết!!!”