Các Đại Đế cũng thổn thức không thôi.. Bọn họ chiến đấu ở nơi này lâu như vậy, thế mà chỉ khổ chiến với chó săn của người khác. Mọi người rất im lặng. Ba vị Tinh Nguyệt Nữ Đế thì sao? Bọn họ là vì thoát khốn, lại không có thương thiên hại lí. Lui một bước mà nói, nếu như đổi thành các Đại Đế bị nhốt, bọn họ có nghĩ biện pháp thoát khốn hay không? Vấn đề là, tiếp theo ba vị Đại Đế vô địch muốn chơi như thế nào. – Ta không tin! Vẻ mặt lão Thần thú cứng đơ. Hắn lúc trước thua Lăng Hàn, hiện tại lại có người nói cho hắn biết, hắn chỉ là quân cờ, hắn thừa nhận xung kích quá lớn. Trải qua thời gian dài, hắn thành công địch của thiên hạ cũng không sao, dù bị các Đại Đế vây công, hắn cũng vô cùng thoải mái, hoàn toàn không sợ. Bởi vì, hắn mạnh!
Nhưng bây giờ, hắn không còn là cường giả đệ nhất, thậm chí hắn còn không được xếp trước ba, Mà chứng minh, kỳ thật hắn là con rối, thứ hắn gọi là đại sự nghiệp, kết quả lại phục vụ cho người khác, hơn nữa còn xuất phát tới từ tư tưởng. Hắn mẹ nó, hắn là Đại Đế, không phải thợ mỏ! – Thôn Thiên Thú đã xuất hiện trong lịch sử một lần, may mắn ta còn nhớ rõ một tia lạc ấn sinh mệnh mới sáng tạo ra. Tinh Nguyệt Nữ Đế từ tốn nói. – Dạng kỳ thú này phạm kiêng kị của thiên địa. Đúng thế, có thể thôn phệ thi thể của Đại Đế và hóa thành thần thông bản thân, đây là việc rất phi phàm. Lăng Hàn hỏi: – Ba vị Đại Đế muốn thế nào? Muốn hủy thiên diệt địa sao? – Hủy thiên diệt địa? Tinh Nguyệt Nữ Đế cười rất tươi, thân thể mỹ diệu lắc lư trong gió, rung động nhè nhẹ, mỹ cảm mười phần. Nàng lắc đầu: – Chúng ta thật vất vả mới thoát khốn, nếu hủy đi phiến thiên địa này thì có gì vui? Nghe nói như thế, các Đại Đế đều thả lỏng nội tâm. Nếu như ba vị này Đại Đế làm ác, không người có thể ngăn cản. Bởi vì người tu thành bốn yếu tố đều là Đại Đế đệ nhất thiên hạ, cho dù là Lăng Hàn và lão Thần thú hợp lại cũng là không thể địch nổi. Nhưng mà, Lăng Hàn lại cau mày. Bởi vì trong lời nói của Nữ Đế, hủy thiên diệt địa chỉ là chơi vui mà thôi. Chuyện trọng yếu như thế là chơi vui sao?