– Tiểu Hàn tử, ngươi gặp quỷ?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
– Hay là nhìn thấy mỹ nữ tắm, làm cho ngươi trợn mắt nhìn?
Tiểu Thanh Long cũng hỏi.
Đương nhiên, bọn họ đều dùng thần thức truyền âm hỏi.
Lăng Hàn lắc đầu, cũng lao thẳng vào bên trong, ông, sát khí xung kích phát động.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, Bán Thánh có thể ngăn cản một ý niệm của hắn hay sao?
Ba, tên Cửu Vương kia lập tức hôn mê.
Hưu hưu hưu, Hầu ca nhảy vào trong:
– Đây chính là tiên dược Thủy Nguyên?
Bọn họ nhìn tiên dược trong tay Cửu Vương, tất cả đều lộ ra vẻ tò mò.
Lăng Hàn gật đầu:
– Nhưng mà, làm ta không nhịn được xuất thủ lại không phải vì gốc tiên dược này,
– A, tiểu tử ngươi đổi tính?
Đại Hắc Cẩu lập tức kỳ quái nói, còn muốn vươn tay sờ trán Lăng Hàn.
– Ra, để Cẩu gia nhìn xem, ngươi có bị sốt hay không!
– Đi!
Lăng Hàn phất phất tay.
– Cửu Vương này giống như đúc Cửu Vương ta gặp lúc trước.
A?
Ba người Hầu ca nhìn nhau, cũng lộ ra vẻ kỳ quái.
Phải biết, Cửu Vương trước đó đã chết rồi.
– Có phải huynh đệ hay không?
Đại Hắc Cẩu phỏng đoán nói.
– Có lẽ Chân Long Đại Đế là người nhớ chuyện xưa, biết rõ cửu đồ đều chết, cho nên nhận đệ đệ hoặc
con trai của bọn họ làm đệ tử.
Lăng Hàn lắc đầu:
– Ngươi không còn không hiểu ý ta, ta nói là, hai người này giống nhau như đúc.
– Ngay cả thần hồn cũng như thế sao?
Hầu ca hỏi.
– Ừm.
Lăng Hàn gật đầu.
Tê!
Đám người Hầu ca hít khí lạnh, việc này thật bất khả tư nghị.
Thế gian không có hai đóa hoa giống nhau, cũng không có hai linh hồn giống nhau.