– Hiện tại, giờ đến phiên các ngươi!
Đồng Minh lạnh lùng nhìn sang đám người Lăng Hàn.
Mẫu Kim, hắn bắt buộc phải có.
Xèo, Cửu Sơn Thánh Nhân xuất thủ bắt lấy bốn người Lăng Hàn và chạy đi.
– Trốn chỗ nào!
Đồng Minh búng tay một cái, lại có mười bộ Thánh thi bò dậy đuổi theo Cửu Sơn Thánh Nhân.
Gia hỏa này có thể đồng thời sử dụng bao nhiêu Thánh thi?
Mọi người hoảng sợ, Tôn Giả như vậy còn có thể dùng thực lực Tôn Giả để suy đoán hay sao?
– Giết cho ta!
Đồng Minh quát lớn, lại có càng nhiều Thánh thi bò dậy và tấn công mọi người.
Tất cả mọi người cảm thấy da đầu tê dại, lại khó có thể lý giải cực hạn của đối phương nằm ở đâu.
Sức người có hạn, dù nói thế nào Đồng Minh cũng chỉ là Tôn Giả mà thôi, vì cái gì hắn có thể điều động nhiều Thánh thi như vậy?
Giống như Thánh khí, không phải nói số lượng càng nhiều càng tốt, mà là ngươi có thể phát huy bao nhiêu uy lực.
Bình thường thúc giục một kiện Thánh khí, Thánh Nhân có thể điều động hoàn mỹ, có rất ít Thánh Nhân đồng thời vận dụng hai kiện Thánh khí, cho dù hắn thật sự có hai kiện Thánh khí.
Thánh thi cũng có thể xem là Thánh khí, cho nên, có thể điều động một đã là khó lường, nhưng bây giờ lại là ngàn vạn, việc này quá kinh khủng.
Làm sao có thể?
Nhưng không hiểu thì không hiểu, chấn kinh thì chấn kinh, mọi người được Thánh Nhân bảo vệ chạy đi, đánh nhau với Thánh thi, không nói số lượng nhiều như thế, biết rõ đánh nhau không thắng, cho dù thắng thì có ý nghĩa gì?
Thánh thi đã sớm chết không thể chết lại lần nữa, lại không sợ bị thương, nhưng Thánh Nhân thì sao?