Cái, cái gì?
Trình Phong cứng đờ.
– Tứ Cực thảo đã cho ngươi, ngươi còn muốn như thế nào?
Hắn áp chế lửa giận hỏi.
Lăng Hàn cười một tiếng:
– Kì quái, ta chỉ bảo ngươi buông Tứ Cực thảo xuống, lại không có nói buông xuống thì cho ngươi đi.
Cái này!
Trình Phong lập tức nghĩ tới, lúc trước hắn cũng nói với bốn tên đạo tử như vậy, bây giờ nó lại rơi vào đầu mình.
Báo ứng đến quá nhanh.
Hắn cắn cắn răng:
– Vậy thì đánh một trận!
Hiển nhiên, Lăng Hàn không có khả năng buông tha hắn, cho nên hắn cũng không cần tự rước lấy nhục.
Hắn chủ động giết đi ra, ông, trên đỉnh đầu xuất hiện trống trận và gõ vang.
– Ngô!
Năm tên đạo tử cảm thấy ngực đau đớn, lập tức phun máu tươi.
Trống trận giống như đánh vào tim bọn họ, suýt nữa đánh trái tim bọn họ nổ tung.