Mọi người đều hiếu kì, nơi này có nhiều côn trùng như thế?
Bọn họ nhìn rừng rậm màu đen trước mặt, tất cả đều do dự.
Phía trước chôn dấu bao nhiêu nguy hiểm?
Bọn họ đến tìm kiếm cơ duyên, cũng không phải đi tìm cái chết.
Bốn người Lăng Hàn không nói gì, những cây cối này có thể là đại dược, bí mật này nên giấu mới tốt.
– Vùng rừng rậm này có quái lạ!
Thủy Nhất đột nhiên nói.
– Ân, không có lá rụng.
Phá Thiên cũng nói.
Nghe bọn họ một nhắc nhở như vậy, mọi người đều tỉnh ngộ.
Quả nhiên không thích hợp.
Lăng Hàn thở dài, người khác có khả năng sơ sẩy, nhưng cùng là bá chủ Nguyên thế giới, đám người Thủy Nhất không đủ lịch duyệt hay sao?
Có người xúc động đi hái lá cây, phát hiện không thể tùy tiện hái xuống thì hiếu kỳ