Đòn đánh này bị mọi người nhìn thấy rất rõ ràng.
Lăng Hàn không sử dụng bất cứ mánh khóe gì, hắn rất dứt khoát, lưu loát đến mức hóa giải một đòn.
Nhưng cũng bởi vì như thế, mọi người càng khiếp sợ, hô to không thể tưởng tượng nổi.
Đòn đánh của Mã Bang Dạ có ba đạo quy tắc thất tinh, lấy quy tắc thất tinh làm phong mang, không gì không phá.
Làm sao có thể bị quy tắc lục tinh hóa giải?
– Các ngươi, các ngươi thấy rõ không, Lăng Hàn vận dụng bao nhiêu đạo quy tắc lục tinh?
Đột nhiên có người run giọng, hắn phát hiện, không chỉ Giáo Chủ hóa giải Tôn Giả công kích đơn giản như vậy.
– Đúng, số lượng nhiều đến kinh khủng!
– Ba mươi đạo!
Phốc!
Mọi người rung động lần nữa.
Giáo Chủ xuất ra một đòn có hai mươi đạo quy tắc lục tinh đã là hạn mức cao nhất, Lăng Hàn thì sao?
Ba mươi đạo!
Mẹ nó, quá kinh khủng.
Khó trách hắn phải bị thiên địa trói buộc, bằng không, gia hỏa này đã nghịch thiên rồi.
– Thế nhưng mà, cho dù có ba mươi đạo quy tắc lục tinh cũng không thể địch nổi quy tắc thất tinh!
Có người nói.
Việc này được các Tôn Giả tán đồng.
Bởi vì Giáo Chủ quả thực không có khả năng một đòn đánh ra ba mươi đạo quy tắc lục tinh, Lăng Hàn không tính nhưng Tôn Giả có thể, cũng không phải chưa có người thí nghiệm qua.
Quy tắc lục tinh muốn ngăn cản quy tắc thất tinh, gần số lượng gấp trăm lần.