Lăng Hàn mỉm cười:
– Thế nào, không đánh?
Ngưu Chính Dương cắn răng, nói:
– Ta nhận thua!
Không thể không nhận thua, đối thủ này quá biến thái.
Thua!
Tất cả mọi người thở dài, mặc dù Lăng Hàn vĩnh viễn bị vây khốn ở cấp Giáo Chủ, nhưng người này thật sự là yêu nghiệt, chiến lực cùng giai tuyệt đối là vô địch thiên hạ, thậm chí Đại Đế phục sinh, đánh nhau cùng cấp cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.
Bởi vì chưa từng có nghe nói qua, ai quá yêu nghiệt đến mức bị thiên địa phong ấn tu vi, không cách nào tiến thêm một bước.
Đây cũng là Đại Hắc Cẩu cố ý lừa dối, Lăng Hàn cũng không phải quá yêu nghiệt mà bị thiên địa giam cầm, mà là hắn bổ sung đầy đủ năng lượng hủy diệt.
– Hừ!
Một tên thế hệ hoàng kim lại cười lạnh,
– Lăng Hàn, ngươi đừng tưởng rằng chúng ta không biết, ngươi đã luyện được một tia quy tắc thất tinh!
Cái gì!
Nghe nói như thế, tất cả mọi người chấn kinh.
Lăng Hàn đã tu ra một tia quy tắc thất tinh?
Phải biết, quy tắc chênh lệch một cấp độ, đây là nghiền ép tuyệt đối.
Cho nên, dù là Lăng Hàn chỉ tu ra một tia quy tắc thất tinh, nhưng hắn vẫn có thể nghiền áp.
Khó trách Quái Ngưu Chính Dương thảm bại như vậy..
Tất cả mọi người “bừng tỉnh đại ngộ” , kỳ thật đạo lý rất đơn giản.
Khó trách Lăng Hàn bị thiên địa ghen ghét, thì ra hắn ở Giáo Chủ đã tu ra quy tắc thất tinh, không giam cầm ngươi thì giam cầm ai?