Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, muốn đột phá đến Tứ Cực cảnh, nhất định phải cho Đạo quả trưởng thành đến cực hạn, từ đó hóa thành Tứ Cực trụ
Nếu bị xiềng xích màu đen vây khốn, Đạo quả làm thế nào diễn hóa Tứ Cực?
Lăng Hàn nhíu mày, hắn quá yêu nghiệt, nhưng lại không có phạm phải tội ác tày trời gì, cho nên, Thiên Đạo tăng thêm gông xiềng cho hắn, làm hắn vĩnh viễn vây ở Giáo Chủ sao?
Đây chính là thiên địa trói buộc!
Lăng Hàn chỉ bị quấy nhiễu một chút, hắn lập tức kiên định tín niệm.
– Thiên địa gông xiềng thì như thế nào, ta nhất định có thể đánh vỡ!
– Hơn nữa, ta đánh vỡ thiên địa trói buộc thành tựu Tôn Giả, tất nhiên sẽ mạnh hơn Tôn Giả vô số lần.
Thậm chí, sau khi hắn thành Tôn Giả, hắn còn trâu bò hơn cả khi ở cảnh giới Giáo Chủ, năng lực chiến đấu vượt cấp mạnh hơn.
Hắn rất mong đợi, đánh nhau với thiên địa chính là việc vui hiếm có.
Bởi vì cường giả Giáo Chủ của Ảnh Nguyệt Hoàng Triều bị giết nhiều như thế, đây chính là thời điểm thực lực suy yếu nhất, đối mặt cơ hội tốt như vậy, dù cho Trần Phong Viêm không nghĩ mượn lực của Hầu ca thì hắn cũng không bỏ qua.
Hắn cầm vũ khí nổi dậy, suất lĩnh Thiên Hải tinh độc lập, cũng nhân cơ hội thu Nguyệt Hoa tinh vào dưới trướng.
Ở mấy vạn năm trước đó, Thiên Hải tinh phụ thuộc vào Nguyệt Hoa tinh, tình huống bây giờ đã ngược lại, từ đó Trần Phong Viêm vô cùng sảng khoái.