Rõ ràng đã đi vào cổ điện, tại sao đột nhiên có ánh sao sáng ngời?
Lăng Hàn kinh ngạc, hiện tại hắn đang đứng trong tinh không, nơi xa có đầy sao, ánh sao chiếu lên người hắn lạnh lùng như nước.
A, rõ ràng hắn không vận dụng bất cứ thân pháp gì, cũng không có đạp lên quy tắc, vì cái gì hắn có thể đứng trong tinh không?
Đây không phải tinh không chân chính.
Lăng Hàn nhanh chân rời đi, quả nhiên, hư không giống như hóa thành thực chất, hắn bước đi rất dễ dàng.
Nhưng sau khi đi vài bước, chỉ thấy một vì sao bộc phát hào quang kinh người, sau đó một bóng người xuất hiện trước mặt Lăng Hàn, tất cả đều là ánh sao tạo thành, có một loại mỹ cảm không nói ra lời.
Nhưng người do ánh sao tạo thành xuất quyền tấn công Lăng Hàn.
Chiến? Đến đây!
Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn tấn công người ánh sao, hắn không sợ hãi.
Bành, hắn và người ánh sao đấu một quyền, hắn kinh ngạc, lực lượng của người ánh sao không kém gì hắn, càng có tám đạo quy tắc.
Đây chính là chiến lực sánh ngang thế hệ hoàng kim.
Nhưng trước mặt Lăng Hàn lại không xem là gì.
Hắn cũng không hề sử dụng toàn lực, nhưng từng quyền nổ tung, chỉ mười chiêu mà thôi, hắn đánh nát người ánh sao.
A?
Hắn phát hiện, ngôi sao phát sáng lúc trước bắn ra một tia sáng vào người của hắn, trực tiếp tiến vào thức hải và tẩm bổ Đạo quả thụ.
Ban đầu là một cây giống, bây giờ lại hơi lớn lên một chút.
A, tiên khí?
Ngay sau đó ngôi sao sắp biến mất.
Lăng Hàn nhìn sang, chỉ thấy ngôi sao đó tối đi rất nhiều, có lẽ sau vài lần như thế sẽ không còn sáng nữa.
Nói cách khác, đã sớm có người tiến vào nơi này mới có cơ hội đạt được ánh sao thoải mái, phía sau, cho dù có người tới cũng không đạt được cơ duyên.
Lăng Hàn cười một tiếng, sảng khoái.
Hắn tiếp tục đi tới, hắn lại gặp một ngôi sao phát sáng, sau đó, ánh sao hình người tái hiện.
Thực lực không kém bao nhiêu.
Lăng Hàn nghênh đón, ba quyền hai cước đánh bại người ánh sao.
Đánh nhau cùng cấp, ai là đối thủ của hắn?
Sau khi tiêu diệt người ánh sao, Đạo quả của hắn lại trưởng thành.
Hắn cười ha ha, sau khi liên tiếp quét ngang, không ngừng có tiên khí làm dịu, Đạo quả của hắn trưởng thành với tốc độ kinh người.
Đế lộ, không hổ là vùng đất tạo hóa.
Lăng Hàn vốn có một ít chênh lệch với thế hệ hoàng kim, giống như đám người Lâm Hiên đã bước vào Tôn Giả, nhưng thông qua dạng gặp gỡ này, hắn hoàn toàn có thể đuổi kịp và vượt qua rất nhiều thế hệ hoàng kim.
Hiện tại Lăng Hàn đã có thể không sợ áp chế.
Chiến đấu liên tục, tốc độ giải quyết đối thủ của hắn quá nhanh, chỉ tốn một ngày, hắn đã đi tới phần cuối, chỉ thấy phía trước có đường ra.
Hắn cảm thấy tiếc nuối, kết thúc như vậy?
Mặc dù Đạo quả thụ khỏe mạnh nhưng vẫn chưa kết ra Đạo quả, còn kém một chút.
Hắn thử lui lại, nhưng lúc này không có người ánh sao xuất hiện.
Không có biện pháp, hắn phải đi tới.
Hắn đi vào trong thông đạo, hắn nhìn thấy phía trước là một ngôi sao, trên đó có từng mộ phần cao ngất, có mộ bia cao tới ngàn trượng, nấm mồ to lớn như núi, có mộ bia đã nứt, cũng không biết bị năm tháng ăn mòn hay bị đứt gãy trong chiến đấu.
Sẽ có âm hồn hay cương thi bước ra?
Lăng Hàn tràn đầy chờ mong, hắn nhanh chân đi vào mộ viên.
Nơi này có gió vi vu, âm trầm nhưng không thấy có địch nhân xuất hiện.
Ách, được rồi.
Lăng Hàn cảm thấy thất vọng, hiện tại hắn khát vọng chiến đấu, bởi vì chiến đấu giết địch ở chỗ này sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
Hắn đi qua từng ngôi mộ, ánh mắt nhìn xem đang chôn người nào.