Lăng Hàn không quan tâm Địa Minh quốc có trả thù hay không.
Hắn cũng không có quay trở lại chủ thành của Lam Tinh quốc, mà là đang ở dưới một gốc san hô, sau khi trốn vào liền bắt đầu luyện hóa Hàn Cực Châu.
Hắn vận chuyển đế kinh hấp thu, năng lượng vô tận cuồn cuộn, còn có một ít tiên khí.
Trước đó, tuy rằng Lăng Hàn đã rút lấy tiên khí của sáu gã Giáo Chủ, nhưng đều vô nghĩa, tuy thực sự làm cho vị diện trong cơ thể tăng lên một ít, nhưng còn kém xa mới có thể rót đầy các vị diện.
Hiện tại, đã có tiên khí trong người tẩm bổ, tăng lên cường độ vị diện.
Thoải mái.
Loại cảm giác này thật sự rất thoải mái, giống như được ngâm mình trong suối nước nóng, lỗ chân lông toàn thân đều nở ra.
Mà chuyện càng làm cho Lăng Hàn vui vẻ là, dưới sự tẩm bổ của tiên khí, vị diện trong cơ thể hắn cũng từ từ bão hòa.
Rốt cục cũng xong việc.
Cấp Giáo Chủ, thực sự gần ngay trước mắt.
Lăng Hàn vội vàng đè éo hưng phấn, tiếp tục hấp thu tiên khí.
Hai ngày sau đó, tiên khí đã hoàn toàn bị hấp thu, mà Lăng Hàn cũng lộ ra nụ cười vui vẻ.
Đại công cáo thành.
“Chiến đấu liên tục trong nhiều ngày như thế, ta đã tích lũy đủ rồi.
Hắn đã sớm đạt tới đỉnh phong của Hóa Linh cảnh, chỉ là vị diện trong cơ thể còn chưa đủ hoàn mỹ, cho nên hắn đã không cần phải đi tích lũy tu vi nữa.