Tiếp đó, Trầm Tường nhìn thấy một màn khiến da đầu người ta tê dại, bốn mươi, năm mươi nhân cách đó không xa bị những kim thép này đâm trúng, cả người đột nhiên biến thành màu đen, tất cả đều phát sinh tiếng la cực kỳ bi thảm, sau đó thân thể của bọn họ chậm rãi hòa tan, cuối cùng biến thành máu đen.
Dòng máu tràn đầy kịch độc, không chỉ hòa tan y phục trên người bọn hắn, ngay cả những tảng đá bên cạnh bọn hắn cũng chậm rãi biến mất cùng những kim thép này, có thể thấy được loại độc chất này là đáng sợ cỡ nào.
– Cửu Độc bang này không thể lưu!
Trầm Tường cau mày nói, thả ra một đoàn hỏa diễm, đốt cháy những dòng máu có chứa kịch độc này đi, sau đó chạy vội lên đỉnh núi.
Vừa nãy, lúc Trầm Tường động thủ cùng người Cửu Độc bang, trên đỉnh núi liền truyền đến từng đợt tiếng chuông, Trầm Tường biết mình bị phát hiện, nhưng hắn vẫn như cũ chạy lên đỉnh núi.
Đi tới trên đỉnh núi, nơi này dĩ nhiên không có một bóng người, thời điểm hắn đi vào cung điện hùng vĩ kia, lại thấy bên trong đại sảnh rộng rãi xa hoa tràn đầy hắc y nhân, mà ở sau lưng hắn cũng đột nhiên xuất hiện một đám, bao vây hắn lại, nhân số hơn một nghìn!
– Lão tử của ngươi chết rồi!
Một lão giả tóc bạc lùn xấu đi ra, dùng một loại âm thanh vô cùng khó nghe hỏi.
– Không có, vẫn sống rất tốt!
Trầm Tường nhàn nhạt đáp, điều này làm cho con mắt lão giả lùn xấu kia đột nhiên vừa mở, Trầm Tường xác định, lão giả này hẳn là Cửu Độc bang bang chủ.
– Hừ, đã như vậy, vậy tại sao ngươi lại đến đây chịu chết?
Trầm Tường không phải lần đầu tiên ứng phó những ám khí này, hắn biết những ám khí này đều là thông qua chân khí rót vào, thôi thúc phát ra, chỉ cần một ít kỹ xảo, liền có thể chuẩn xác thả ra.
Biện pháp đối phó những ám khí này, chính là trực tiếp dùng chân khí cường hãn đánh văng ra, hoặc là khống chế được.
Trầm Tường có thần thức mạnh mẽ, hắn vừa thả ra, có bao nhiêu kim thép bay tới bốn phía hắn đều có thể biết rõ rõ ràng ràng, mà những kim thép này ở trong mắt hắn cũng trở nên càng chậm hơn.
Lần này, Trầm Tường không có dùng chân khí đi chống đối những kim thép này, mà là dùng thần thức, trực tiếp điều khiển những độc châm bay tới này, bắt chúng dừng lại, toàn bộ trôi nổi trên không trung.
– Hừ, các ngươi cũng chỉ có chút trò gian ấy thôi sao?
Trầm Tường hừ lạnh một tiếng, đột nhiên thân thể bốc lên một cỗ nhiệt khí bức người, bốn phía theo nhiệt khí bốc cháy lên liệt hỏa hừng hực, trong nháy mắt thiêu hủy những kim thép này.
Những người Cửu Độc bang kia đều bị khiếp sợ, ám khí mà bọn họ tự cho là phi thường lợi hại, lại cứ như vậy bị người tiếp được, ngay thời điểm bọn họ chuẩn bị phóng ra làn sóng thứ hai, thì Trầm Tường đã biến mất ở trong biển lửa.
Thời điểm bọn họ ngửa đầu nhìn về phía trên, thì có một bàn tay hỏa diễm to lớn dâng trào sóng khí nóng rực, giống như núi lớn đè xuống!
Rầm rầm rầm. . .